Hồi mới ra trường 2008 Trọ ở khu Văn Điển đi làm ở Ngã tư sở. Hồi đó nghèo chưa xe máy toàn đi xe buyt. ( Sinh Viên thì học trên Thái Nguyên). Đi làm thì có cái cặp sách tay, kiểu cặp cán bộ ấy. Đi xe buýt tuyến đó đông - nhiều sinh viên. Toàn phải đứng. Mà 1 tay sách cặp, 1 tay bám vào cái giá. Tay sách cặp tao toàn cọ mông, cọ mu các em đứng cùng. Mà lúc đó đi làm công ty thiết kế Điện quy định áo sơ mi, quần vải đóng thùng. Cọ mông, cọ mu các em, phê, chim nổi 1 cục. Hồi đó ít đeo khẩu trang lên cứ em nào ngon ngon, xinh xinh là dịch chuyển để cọ tay.
Đợt đó có 1 em ( Tên Yến - Người Thái Bình - cùng quê tao- sau này quen biết tên). Người em hơi đậm, mặt dâm - Hình như học Ngoại Ngữ hay sao ấy. Đứng gần, vẫn bài cũ chen lấn, xô đẩy dịch lại gần em đó. em nó mặc quần vải nhé. Mu to luôn. lúc xe đang chạy giả vờ xóc nghiêng theo xe, Mu bàn tay sách cặp tao chạm vào mu em nó luôn, em nó giật mình nhưng vẫn để yên. Đi được 1 chặng xe thì em ấy lại là người chủ động dí mu vào tay. Lúc đó, chỉ sách cặp bằng 2 ngón thôi. Ngón út và ngón nhẫn xoay ra day thẳng vào bướm em nó. Cảm giác hơi ấm từ bướm em ấy truyền sang tay phê vãi. Đi đến gần chỗ quẹo ngã tư Hà Đông về Văn Điển thì gần như bướm em ấy dựa hẳn vào tay mình. Mặt hơi đỏ nhưng càng dí bướm mạnh. Đỉnh điểm là lúc xe phanh dúi khi có xe băng qua khi gần đến cầu Đen, Khu đô thị xala bây giờ. 2 ngón tay tao gần như đút vào bướm. Em nó không biết là giật mình hay rùng mình. Thở hắt ra. Gáy nấm tấm mồ hôi, đứng hơi dãn ra. Đi thêm 2 tuyến nữa thì em lách người bấm chuông xuống. Tao đi theo ... Mỏi tay rồi tý tạo kể tiếp!!!