• NHÀ CÁI UY TÍN TOP 1 VIỆT NAM: NEW88
    Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Tao kím được 1 kênh truyện Hentai bằng hình ảnh khá hay

TD085

Yếu sinh lý
Bắt đầu nhập học từ mùa xuân!

Minami Natsu bắt đầu một cuộc sống mới với tâm thế làm lại từ đầu.

Cô được tuyển thẳng vào trường nhờ thành tích ở câu lạc bộ karate, và đang trải qua những ngày tháng đầy hào hứng với hoạt động câu lạc bộ và theo đuổi ước mơ tương lai.

Để thích nghi với môi trường mới, cô đã chuyển đến sống tại nhà ông nội ở Tokyo.

Cuộc sống chung với ông nội bắt đầu từ đây.


Minami Mizuno
(みずの ななつ)

Là kiểu người khi đã hứng thú với điều gì thì sẽ dấn thân hết mình.
Vào thời trung học cơ sở, cô bắt đầu học karate sau khi say mê các trò chơi đối kháng.
Là người dễ bị ảnh hưởng, cô nhanh chóng đặt mục tiêu trở thành nữ sĩ quan cảnh sát.
Vì vậy, cô chuyển từ quê lên Tokyo, nhận được sự tiến cử và vào học trường trung học ở thành phố.

Mặc cảm lớn nhất của cô là vòng một phát triển quá mức từ năm lớp 8, khiến việc tập karate gặp chút khó khăn.
Tuy nhiên, cô dần nhận ra rằng đó vừa là điểm mạnh vừa là điểm yếu, và học cách chấp nhận sức hút của bản thân.

Vì chuẩn bị nhập học vào mùa xuân, cô đã chuyển đến sống cùng ông nội từ đầu năm nay.



1000000978.jpg
 

TD085

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Minami Mizuno – Tập 03

Sau khi tốt nghiệp, Minami bắt đầu cuộc sống chung với ông nội.
Nhà của ông đồng thời cũng là một khu nhà trọ: tầng 1 là nơi ông sinh sống, còn tầng 2 có ba phòng cho thuê. Minami được sử dụng một trong những căn phòng đó.
Vì phòng tắm và khu ăn uống dùng chung với ông nên mỗi lần cần đều phải xuống tầng, khá bất tiện.

Vào một ngày cuối tháng 3, trời đột ngột trở nên oi bức, Minami tỉnh dậy...

Minami: “Tắm nhờ ở chỗ ông luôn vậy. Được rồi! Tắm nhanh cái rồi đi dạo quanh đây chơi! Cũng gần tới ngày nhập học rồi mà.”

Cô bước vào nhà ông nội.

Minami: “Ơ? Yên tĩnh ghê. Chắc ông còn đang ngủ nhỉ. Mà ổng bảo cứ tự nhiên dùng mọi thứ rồi, mình mượn chút nhé~”

Cô bước vào phòng tắm mang đậm phong cách thời Showa, bắt đầu cởi chiếc áo hoodie và quần thể thao đầy mồ hôi, tay chạm vào chiếc áo sơ mi chuẩn bị cởi... thì cánh cửa phòng tắm bất ngờ mở ra. Người đứng đó là ông nội của cô – Minoru Mizuno.

Minoru: “Ôi chà~ Xin lỗi, xin lỗi, quên mất là từ hôm nay cháu cũng ở đây.”

Minami: “Ô-ông nội?!”

Minoru: “Mà cháu lớn thật rồi đấy. Nhìn kia xem, cái cột đó vẫn còn dấu đo chiều cao hồi nhỏ của cháu đấy.”

Minami: “Ông ơi, chuyện đó nói sau đi! Giờ cháu muốn tắm!!”

Minoru: “Ừ đúng rồi, xin lỗi. Chắc phải gắn khoá vào cửa cho đỡ bị bất ngờ thế này.”

Ông vừa nói vừa nhìn kỹ một hồi rồi mới khép cửa lại đi ra.

Minami: “Mới ngày đầu tiên mà đã thế này rồi sao…” – Minami bắt đầu lo lắng cho cuộc sống sắp tới.


1000000979.jpg
 

TD085

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Minami Mizuno – Tập 04

Sau khi tắm xong ở nhà ông nội, Minami kéo khóa áo hoodie thể thao lên đến tận cổ, rồi bồn chồn bước ra phòng khách, chờ ông nội – Minoru Mizuno.
1000000981.jpg
Minoru: “Sao thế, Minami-chan? Trời hôm nay oi bức thế này mà mặc đồ thể thao chắc nóng lắm. Mặc đồ mát mẻ như lúc nãy thì tốt hơn mà...”
Ông nói với vẻ mặt rõ ràng là thất vọng.

Minami : (Chắc mấy chuyện thế này còn xảy ra nhiều nữa cho xem... Xin lỗi ông, nhưng cháu sẽ giữ khoảng cách cẩn thận từ giờ... Mà đúng là dưới áo hoodie này mình không mặc gì, nóng thật đấy...)

Minoru: “Uống trà chứ?”

Minami: “À, để trước khi ra ngoài cháu ghé lại uống sau nhé, ông chuẩn bị sẵn đi.”

Minoru: “Lạnh lùng ghê nhỉ, Minami-chan. Mới gặp lại sau bao lâu, lại còn sắp sống chung nữa...”

Minami: “Ông cũng còn nhiều việc phải chuẩn bị mà, cháu cũng phải sửa soạn nữa!”

Cô nói xong liền vội vã rời khỏi phòng khách, đi lên cầu thang ngoài nhà để về phòng riêng.

Minami: (Cũng đúng là lâu lắm rồi mới gặp... Dù là ông nội bên bố, nhưng ông sống tách biệt ở đây. Nói thật thì mấy người thân trong nhà cũng giữ khoảng cách với ông... Dù bị “ép tiếp xúc” hơi dữ dội thật, nhưng khi quen rồi thì mình biết ông cũng là người tốt... Bố từng bảo, ông là kiểu người nếu mình chủ động thì lại dè chừng...)

Minami vừa nghĩ vừa nở một nụ cười tinh nghịch, tay đưa xuống kéo khóa áo hoodie ra khi đang leo cầu thang lên lầu hai.

Minami: “Trời hôm nay nóng thật, cảm giác giải phóng sau khi tắm xong đúng là tuyệt vời~ Mình không thể ăn mặc thế này trước mặt ông được... Nhưng mà lúc nãy ông nhìn thấy rõ ràng là muốn thấy mà... Không biết nếu mình chủ động thì ông sẽ có phản ứng gì nhỉ? Lần sau thử xem sao ta~”

Và khi Minami đang đứng ngoài hành lang tầng hai, không vào phòng mà để cơ thể vẫn còn nóng hừng sau khi tắm được hong mát...

Có một bóng người đang lặng lẽ quan sát cô – chính là Gaku Takikura (45 tuổi), người sống ở phòng bên cạnh.

Gaku: “U… uo… To… to thật đấy!”
Anh ta hé cửa nhìn vào ngực của Minami.

Gaku: “Đây là cô gái mới mà ông chủ nhà nói sao?! Không biết mình đang bị nhìn mà dám ăn mặc như thế… Rõ ràng luôn… Cái này là… biến thái à? Haha… Cuộc sống nhàm chán này sắp có trò vui rồi…”

Gaku cứ thế nhìn theo Minami đang bước vào phòng…
 

TD085

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Minami Mizuno – Tập 05

Ngày diễn ra lễ nhập học.

Minami vốn thường mặc đồ lót thoải mái, đơn giản,
nhưng hôm nay, cô định ăn mặc chỉnh tề cho ngày đầu tiên...

Minami: “Ơ? Ủa? Bộ đồ mới mua đầu năm... ch-chật quá…! Mình… tăng cân rồi sao?”
“Thời gian gần đây không luyện tập karate hay tự tập được mấy…”

Đúng lúc đó, từ bên ngoài vang lên giọng ông nội – Minoru Mizuno.

Minoru: “Minami-chan, cháu chuẩn bị xong chưa? Mẹ cháu đi thẳng từ Shimane tới trường đúng không? Trước khi ra điểm hẹn, ta sẽ đi chào hỏi mấy người hàng xóm đã nha!”

Minami: “Đợi chút đã ạ! … Chịu thôi… Dù chật nhưng đành mặc tạm vậy… Dù sao đây cũng là đồ mẹ mua cho mình mà…”

Chiếc áo sơ mi khoác ngoài của Minami, phần cúc áo cũng căng tức vì vòng một phát triển vượt bậc.
Quả thực, Minami đang trong giai đoạn phát triển mạnh mẽ.
1000000983.jpg
 

TD085

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Minami Mizuno – Tập 06

Cộc cộc – tiếng gõ cửa phòng của Takikura Gaku.

Minoru: “Takikura-san có nhà không? Tôi là Mizuno đây.”

Gaku: “À, ông chủ nhà hả? Sao sáng sớm thế này lại đến vậy?” – Một người đàn ông trung niên với gương mặt còn ngái ngủ mở cửa.

Đứng trước cửa là Minoru Mizuno – lần hiếm hoi ông mặc trang phục chỉnh tề – và Minami cũng đang mặc đồng phục.

Gaku (nghĩ thầm): “Ồ, Minami-chan mặc đồng phục cũng đẹp ra phết...” – ngay từ lần đầu tiên gặp Minami, dù chưa nghe tên, nhưng Gaku đã biết cô là ai.

Minoru: “À, cậu mới tan ca đêm à, xin lỗi nhé. À, cô bé này nè, sẽ ở căn phòng cạnh cậu – là cháu gái của tôi đấy.”

Minami: “À, lần đầu tiên được gặp chú nhỉ. Cháu là Mizuno Minami ạ. Từ giờ cháu sẽ sống ở phòng bên, chắc sẽ có lúc làm phiền chú, nhưng mong được giúp đỡ trong thời gian cháu đi học ạ.” – cô cúi đầu chào một cách lịch sự.

Gaku (nghĩ thầm): “Lần đầu gặp… hử… khà khà… ta theo dõi kỹ lắm đấy.”
Gaku: “Ồ ồ, rất hân hạnh. Là cháu ông chủ nhà mà… đúng là gen tốt thật đấy.”
Minoru: “Đúng vậy không? Cháu tôi dễ thương lắm. Xin lỗi vì đến giờ mới chào hỏi. Căn phòng bên cạnh cũng chuẩn bị sửa sang lại nên có thể sẽ hơi ồn ào, mong cậu thông cảm nhé.”

Gaku: “À, hiểu rồi. Vậy, cháu tên là Minami-chan nhỉ. Hẹn gặp lại nhé. Giờ chú buồn ngủ quá, đi ngủ tiếp đây.”
Minami: “Vâng ạ, hẹn gặp lại.”

Khi Gaku đóng cửa, ánh mắt ông ta vẫn không rời khỏi Minami.

Gaku (nghĩ thầm): “Minami-chan phòng bị lỏng lẻo ghê… khe ngực kìa, khe ngực… khà khà…” – hình ảnh ấy in đậm trong mắt ông ta.1000000986.jpg
 

TD085

Yếu sinh lý
Chủ thớt
1000000988.jpgMinami Natsu tập 8

Lão Takikura Gaku (45 tuổi) không thể nào yên lòng được kể từ khi cô cháu gái của chủ nhà trọ - Minami chuyển đến sống ở căn hộ ngay bên cạnh. Sáng nào cũng vậy, hắn lén nhìn trộm Minami từ lúc cô nàng chạy bộ về, bộ ngực căng tròn đung đưa theo từng bước chân...

Căn hộ này tường mỏng đến bất ngờ, mọi âm thanh đều vọng rõ mồn một. Gaku cứ tưởng tượng mãi không thôi – không biết lúc về phòng, Minami sẽ làm những gì?

"Khốn khiếp... Cái thân hình mọng nước của Minami... Ước gì được thấy rõ hơn..."

Hắn chợt nhớ lời chủ nhà dặn: "Tường ở đây mỏng lắm, mọi người nhớ giữ ý!" Nhưng lâu nay tầng trên chỉ có mình hắn thuê... "Mỏng cỡ nào nhỉ?"

Bỗng hắn để ý đến chiếc đinh còn cắm trên bức tường chung với phòng Minaka...

"Dù tường mỏng, nhưng đinh này..." Gaku nhẹ nhàng rút chiếc định ra.

Một lỗ nhỏ chỉ vài milimet hé lộ, ánh sáng mờ ảo lọt qua...

Hắn tắt đèn, nín thở, dí mắt vào khe hở và chết điếng trước cảnh tượng trước mặt: Minami hoàn toàn trần truồng!

"TRÚNG SỐ RỒI!!!" – Gaku gào thét trong lòng.

Gaku: "Chết tiệt! Lỗ hơi cao nên không thấy rõ phía dưới... Nhưng mà vú của Minami... to thật đấy... Đố idol nào qua nổi... Giá như nhìn thêm chút nữa! Xem được hết ấy! Không được sao!? Ôi! Nhìn thấy núm rồi!? Chết mất! Nhìn mờ mờ thế này càng phát điên!"

Tay hắn tự động luồn xuống quần, chỉ trong vài chục giây ngắn ngủi, nhưng khung cảnh kia đã khắc sâu vào tâm trí, nu cười dâm đãng của Gaku không thể nào dứt được...
 

TD085

Yếu sinh lý
Chủ thớt
1000000995.jpgMizuno Natsu-chan 09

Takikura Gaku - kẻ đã dán mắt vào lỗ đinh tán để ngắm trộm cơ thể cô hàng xóm Minami. Vì tường quá mỏng nên hắn không thể khoét lỗ nhòm, đành bịt lỗ đinh lại.

Takikura: "Lỗ đinh này vị trí quá lộ, Natsu-chan sẽ phát hiện ra mất... Phải làm sao đây..."*

Hắn vắt óc suy nghĩ - thứ chất xám vốn chẳng mấy khi được huy động.

Takikura: "À phải rồi... Trước khi thuê phòng này, tao từng xem qua cả phòng Natsu-chan mà... Độ mỏng của bức tường ấy... Chắc cột nhà ở cùng vị trứ... Ẩn sau bóng cột..."*

Quên sạch ca đêm mệt nhoài, hắn mải mê mò mẫm tìm vị trí đục lỗ.

Takikura: "Ô?! Chỗ này thì... Khụ khụ... Nếu thành công thì sẽ có màn giải khuây..."*

Hắn lấy dùi cùng thanh kim loại mảnh từ hộp đồ nghề, tỉ mẩn bắt đầu khoét lỗ...

Takikura: "Không ngờ mình khéo tay đến thế... Giờ chỉ đợi Natsu-chan về là..."

Cuối cùng, kiệt sức vì thiếu ngủ và cạn kiệt sự tập trung, Takikura ngã vật ra giường và thiếp đi.

30 phút sau...

Rầm!" – Tiếng động từ phòng bên báo hiệu Natsuka đã về nhà. Takikura giật mình tỉnh giấc. Phải hành động... thật khẽ...

Từ bức tường mỏng, tiếng độc thoại của Natsuka vọng sang:

Natsu: "Phải kiên trì thôi... (Giai đoạn này tập ngực là chuẩn nhất! Đặc biệt là Natsu có vốn liếng sẵn rồi~!). Nhưng nếu ngày mai bị hỏi 'đã tập chưa?'... Thôi cứ làm theo hướng dẫn vậy..."

Takikura(nghĩ thầm): "Về rồi ha, Natsu-chan... Hôm nay ta sẽ tận mắt chiêm ngưỡng đôi gò bồng đảo tuyệt phẩm của em..."

Hắn rón rén áp mắt vào lỗ khoét – và những gì hiện ra khiến đồng tử giãn nở:

Takikura: "ƯỚỚỚ?! Cái đống... kia... là thật à?!"

Đôi "gò bồng đảo" căng mọng chưa từng lộ diện trước đàn ông, giờ phô bày trọn vẹn dưới ánh đèn phòng.

Takikura(hét lên trong âm thầm): "To... quá... địt... mẹ..."

Natsu: "Vừa soi gương vừa giữ lưng thẳng... ưỡn ngực lên... ƯỪ... LỚN HƠN NỮA ĐI..."

Cặp nhũ hoa hồng hào vươn cao hơn khi nàng ngửa cổ.

Natsu: "Hừm~ Có khi mình sở hữu bảo vật thật rồi! Nhìn xem... chẳng phải đẹp xuất sắc sao?" – Nàng dùng tay nâng cặp vú to tròn, mắt không rời gương.

Takikura (nghẹt thở): "Đẹp đéo chịu nổi... Natsu-chan... Cặp bưởi này sinh ra là để bị ta nghiền nát!!! Muốn cắn... muốn xé... muốn nuốt trọn!!!" – Hắn cắn răng kìm tiếng rên, chỉ dám gào thét trong tưởng tượng.

Trước màn "luyện ngực" kích thích của Natsu, Takikura vừa tê dại vừa khoái cảm tột độ.
 

TD085

Yếu sinh lý
Chủ thớt
1000001010.jpgMizuno Natsu 10

Để kiếm thêm tiền tiêu vặt, Natsu-chan lướt bảng thông báo trong thành phố và tìm được một công việc part-time với điều kiện cực kỳ hấp dẫn, phù hợp với lịch học và sinh hoạt câu lạc bộ. Cô gặp mặt chủ nhà – Matsubayashi Genta – và nhanh chóng nhận việc chăm sóc ông ta với mức lương cao ngất ngưởng.


Một tuần trôi qua kể từ khi Natsuka bắt đầu ghé qua nhà Genta mỗi sáng sau khi chạy bộ, giúp ông ta giặt giũ và chuẩn bị bữa sáng. Genta ngày càng nóng lòng chờ đợi khoảnh khắc cô gái trẻ xuất hiện...


Genta: "Không ngờ lại có con bé ngon nghẻ như thế nhận việc... Mấy đứa hàng xóm thấy tờ rơi cũng chẳng thèm ngó ngàng, may mà Natsu-chan mới chuyển đến nên ngây thơ nhận lời ngay... Đúng là đồ ngu..."


Lão già này là Matsubayashi Genta...


Sau khi bị sa thải, hắn nghiện đua ngựa, chẳng buồn làm việc rồi bị vợ bỏ. Cuộc sống bế tắc đến mức không còn đường lui... cho đến khi trúng độc đắc. Cả núi tiền ập xuống như trời hàng, xóa sạch những ngày đen đủi.


Với ví tiền căng phồng, Genta lao vào các tụ điểm ăn chơi đêm... Nhưng rồi một cú ngã cầu thang trong cơn say khiến hắn gãy chân, dập tay, liệt lưng – trở thành gã tàn phế không thể tự đi lại.


Genta: "Mẹ kiếp... vừa có tiền chơi gái thì lại thành thằng què... Giờ đành vừa sống thực vật vừa xem phim chăm sóc người tàn tật loạn luân thôi..."


Trong lúc mải mê với những cảnh nữ sinh part-time âu yếm bệnh nhân, một ý nghĩ lóe lên...


Genta: "Giá mà có con nhỏ như này chăm sóc mình... Đúng là giấc mơ... À khoan... Tao có tiền mà. Nếu phải xài, thì phải xài cho đã đời chứ!"


Thế là hắn đăng tờ rơi tuyển người chăm sóc với điều kiện hào phóng... Và Mizuno Natsu chính là mồi ngon sa lưới. Genta vặn vẹo sự thật, kể rằng vợ hắn đã mất còn những vết thương là do bị cướp hành hung – khiến cô gái động lòng thương...


Natsu: "Chú Genta, đây là chỗ giặt cuối cùng rồi phải không ạ?"


Genta: "Ừ... Cảm ơn cháu, Natsu-chan. Chắc cháu ghét lắm khi phải giặt đồ lót nhớp nhúa của lão già này nhỉ?"


Natsu: "Dạ không đâu ạ! Ở quê cháu cũng hay giúp bà nội, giờ sống với ông nên quen rồi."


Genta: "À phải... cháu họ Mizuno nhỉ?"


Natsu: "Vâng ạ. Chú quen ông cháu sao?"


Genta: "Ừ, thỉnh thoảng đi nhậu chung..." (Hắn nhếch mép cười khẩy đám bạn khu phố đèn đỏ thì làm sao nói ra được)

Natsu: "Thế ạ?"

Genta: "Ông cháu biết cháu làm việc này không?"

Natsu: "Dạ không... Trường cấm đi làm thêm, mà cháu cũng không tiện xin ông tiền tiêu vặt..."

Genta: "Lão sẽ giữ bí mật cho."

Natsu: "Thế là bí mật của hai ta nhé?" –— Cô gái nhỏ cười khúc khích rồi bưng chậu đồ đi giặt.

Genta (nhe răng cười gằn): "Khụ khụ... con bé ngon thật... Dù công việc chỉ kéo dài đến khi tao khỏi bệnh, nhưng thời gian phục hồi còn dài... Cứ từ từ mà thu phục trái tim non nớt của Natsu-chan vậy..."
 

TD085

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Mizuno Natsu 11
1000001025.jpg


Thứ Bảy và Chủ Nhật, lần đầu tiên sau bao lâu, câu lạc bộ được nghỉ. Natsu-chan tranh thủ đến làm việc part-time chăm sóc Matsubayashi Genta.

Còn về phía Genta lúc này...

Genta: "Chết tiệt... toàn trượt không... Tiền trúng độc đắc tuy chưa cạn nhưng làm sao đủ thỏa mãn... Thôi, uống cho quên đời vậy..."

Hắn ngấu nghiến rượu sake và shochu đến mức khi Natsuka tới nơi, hắn đã say mềm. "Ting tong" – tiếng chuông cửa vang lên.

Genta (gắt gỏng): "Ai đó... Tao đang bực mình đây..."
Nhưng giọng nói tiếp theo khiến hắn bừng tỉnh:

Natsu: "Chú Genta ơi, cháu đến rồi nè!"
Genta (hoảng hốt): "Natsu-chan? Hôm nay có phải ngày làm đâu nhỉ? À... ừ... vào đi!"

Hắn vội vã dọn dẹp đống hỗn độn trong phòng – tàn thuốc, tạp chí khiêu dâm vương vãi khắp nơi.
Genta: "Sao thế Natsu-chan? Hôm nay có lịch à?"
Natsu (cười khúc khích): "Dạ... ngày mai cháu muốn mua một món đồ..."
Genta: "À ha! Cần tiền mặt ngay hả? Được thôi, coi như làm thêm giờ vậy!"
Natsu: "Ái chà! Chú lại uống rượu rồi! Không được đâu, vết thương sẽ lâu lành đó!"
Genta: "Người lớn đôi khi cần giải tỏa mà..."
Natsu: "Ôi, làm người lớn phức tạp nhỉ?"

Vừa nói, cô vừa bắt tay vào việc. Genta nhấp rượu, mắt không rời khỏi bóng lưng cong cong của Natsu khi cô cúi xuống lau nhà.

Natsu: "Chú Genta ơi, cơm tối đã xong rồi ạ!"
Genta: "Ôi, mùi thơm quá! Lại càng muốn uống thêm!"
Natsu: "Sao hôm nay chú uống nhiều thế? Có chuyện gì sao?"
Genta nhíu mày – làm sao có thể thú nhận mình uống vì thua cá độ?
Genta (giả vờ buồn bã): "Hôm nay... là ngày cưới của vợ chú... Cô ấy đã mất rồi..."
Natsu (xúc động): "Ôi, cháu xin lỗi... Cháu không biết..."

Thừa thắng xông lên, Genta dụ dỗ:

Genta: "Natsu-chan, muốn nếm thử rượu không? Chút xíu thôi..."

Natsu (bẽn lẽn): "Nhưng cháu chưa đủ tuổi..."

Genta: "Cứ coi như trải nghiệm cuộc sống. Là chút rượu mừng ngày cưới mà..."

Ánh mắt Natsu lấp lánh tò mò. Genta nhanh tay rót cho cô ly rượu ngọt, dễ uống.
Cả hai: "Cạn ly!"
Natsu uống một hơi, mặt ửng hồng:
Natsu: "Ôi, ngọt như nước trái cây vậy!"
Genta (cười gian): "Uống điệu quá! Thêm ly nữa nhé?"

Một giờ sau...

Natsu(lè nhè): "Chú Geeenta... rượu Nhật ngon quá à..."
Genta: "Thấy chưa? Làm người lớn sướng chứ?"
Natsu: "Người lớn... xảo quyệt lắm! Giấu biệt món ngon thế này..."

Genta liếc nhìn bộ ngực căng tròn của Natsuka đang phập phồng theo nhịp thở.

Genta: "Nhưng Natsu-chan cũng có 'vũ khí' khiến đàn bà trưởng thành phải ghen tị đấy!"
Natsu (ngơ ngác): "Vũ khí gì cơ?"
Genta chắp hai tay thành hình vòng trước ngực:
Genta: "Là đôi gò bồng đảo này này!"
Natsu(tự hào): "Chú thấy cháu... người lớn chưa? Chạm vào mà xem!"
Genta há hốc mồm cơn say đã làm mất đi sự đề phòng của cô gái.
Genta: "Được chứ? Chú sờ nhé?"
Natsu (thở dốc): "Nóng quá... làm cháu mát đi..."
Tay Genta nhanh như cắt, cởi nút áo sơ mi đồng phục. Chiếc áo ngực màu hồng lộ ra, đôi núm nhú lên qua lớp vải mỏng.
Genta: "Đồ lót chật chội thế này... nóng lắm phải không?"
Chỉ một động tác, chiếc khóa áo ngực bật tung. Đôi tuyết lê trắng nõn bật ra, chao đảo trước ánh đèn.
Natsuka (thỏa mãn): "Ôi... mát quá..."
Genta (khàn giọng): "Còn muốn mát hơn nữa không? Chú sẽ giúp..."
Hắn cúi xuống, lưỡi thè ra chuẩn bị liếm lên đỉnh núi hồng...

"Ting tong!"


Giọng phụ nữ the thé vang lên: "Anh Genta! Em biết anh có nhà!"
Genta tái mặt, vội kéo áo Natsu lên:
Genta: "Cút ra cửa sau! Nhanh!"
Hắn dúi tiền công vào tay cô gái say khướt, đẩy ra cửa.
Natsu (lảo đảo): "Nhưng chú hứa... làm cháu mát mà..."
Khi cánh cửa đóng lại, Genta nghiến răng cơ hội vàng đã tuột mất.
Về đến nhà, Natsu vật vã với cơn say đầu đời. Cô không nhớ nổi mình đã làm gì ở nhà Genta... Chỉ biết rằng, ngực mình nóng ran lạ thường.
 

TD085

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Mizuno Natsu 11


Bị Matsubayashi Genta ép uống rượu, suýt nữa thì rơi vào bẫy dục vọng của lão già, may nhờ có em gái hắn xuất hiện mà Natsuka-chan vội vã được cho về nhà... Sau khi về, cô vẫn nhớ mình đã đến nhà Matsubayashi làm việc chăm sóc tạm thời, nhưng... có một khoảng thời gian trínhớ hoàn toàn trống rỗng... Cô lảo đảo bước đi trong cơn say khướt, trời đã tối mịt... Vô tình đi ngang qua ngôi nhà có tấm bảng "Sekimori" - nơi vừa diễn ra một đám tang.


Vài chục phút trước, trong nhà Sekimori:


Vợ
: "Thế em đưa Satomi và các cháu ra ga nhé. Tụi em sẽ ăn tối luôn bên đó, anh cần mua gì không?"
Chồng: "Ừ, mua cho anh chút gì đó."
Cháu: "Ông ơi, cháu đi đây!"
Satomi: "Nhờ bố trông nom nhà cửa nhé."
Chồng: "Ừ, phải lo hương khói cho ông cụ chứ."

Sau khi mọi người đi hết, gã chủ nhà thở dài: "Đám tang cho ông già cũng xong xuôi rồi..." Căn nhà giờ chỉ còn lại một mình hắn.

"Dọn dẹp thì để mai vậy... mệt quá..." -Hắn lẩm bẩm.
1000001026.jpg

Đúng lúc đó, Natsu-chan loạng choạng bước vào như kẻ mất hồn, mặt đỏ bừng vì rượu.

Natsu: "Chàoo ông... chú... tối nay nóng quá nhỉ?" - Giọng cô đứt quãng, hơi thở nồng nặc mùi cồn.
Gã chủ nhà ngạc nhiên: "Gì thế này? Một nữ sinh say khướt sao?!"
Natsu: "Cháu có saoou đâu... Học sinh làm gì biết uống rượuu..." - Cô vừa nói vừa cười ngây dại, tay vung vẩy loạn xạ.
Sekimori: "Rõ ràng là say rồi còn gì... Tự uống hay bị ai ép uống thế?"
Natsu: "À... tại tiệc kỷ niệm... kỷ niệm gì của chú Matsubayashi... Cháu chỉ uống tí xíu thôi... ngọt như nước ngọt ấy... nên cháu uống nhiều... hic..."

Trong khi gã đàn ông còn đang sửng sốt, Natsu tiếp tục thao thao bất tuyệt:

"Rồi cháu thấy người nóng bừng... chú Matsubayashi bảo 'Để tao làm cho mát'... rồi cởi đồ cho cháu..."

Nói đến đây, cô bắt đầu kéo khóa áo đồng phục ngay giữa đường. Sekimori vội ngăn lại:
"Khoan đã! Mặc đồ vào! Nói rõ ràng xem nào!"
Natsu (vừa cười khúc khích): "Chú Matsubayashi cởi đồ cháu ra... cả áo lót nữa... thế là mát hẳn..."
Sekimori: "Hắn cởi đồ cháu à? Tên Matsubayashi đó?"
Natsuka: "Ừa... cháu làm part-time chăm sóc chú ấy mà... Chú ấy bảo vợ mất rồi... À! Rồi chú ấy nói 'Hôn vào đây sẽ mát hơn nữa'..." - Cô vô tư nâng bộ ngực căng tròn của mình lên.

Gã đàn ông nuốt nước bọt, mắt dán vào hai quả đồi thịt mấp mé trong áo:

"Tóm lại là... cháu tên gì nhỉ?"
"Mizuno Natsu a!"
"Thằng Matsubayashi cho cháu uống rượu, rồi lợi dụng lúc cháu nóng bức để cởi đồ, hôn ngực cháu... phải không?" -Giọng hắn khàn đặc, lòng đầy ghen tức.
Natsu: "Chú ấy cởi đồ cháu xong... sắp hôn lên ngực nữa thì có người đến... nên bảo cháu về... Hứa lần sau sẽ tiếp tục..."

Nghe đến đây, Sekimori bỗng thấy lòng dâng lên ham muốn chiếm đoạt.

"Vậy là cháu vẫn còn nóng lắm hả?"
"Ừa... nóng quá chú ơi..."
"Để ông giúp cháu mát như Matsubayashi nhé? Ông biết cách đấy." - Hắn dụ dỗ như con cáo già.
Natsu (vô tư gật đầu): "Thật ạ? Làm ơn đi chú... cháu nóng muốn chết mất..."
"Được rồi... Ở đây nhiều người qua lại, vào nhà ông nhé?"

Hắn đưa cô gái nhỏ đang say vào căn phòng thờ và khoá chặt cửa lại, đôi tay nhăn nheo từ từ cởi từng cúc áo còn sót lại của Natsu, và chiếc áo lót vẫn chưa được cài lại chỉnh tề cũng bị hắn kéo xuống để lộ bộ ngực to tròn của cô gái 16 tuổi...
1000001027.jpg

Trong căn phòng lấp loá ánh đèn cầy nhỏ, lưỡi gã đàn ông thô ráp quấn lấy núm vú hồng hào, nước bọt sánh đặc kéo thành sợi bóng nhẫy.

Hắn dùng đầu lưỡi búng nhẹ vào đỉnh ngực đang cứng dần bên trái, tay bóp méo bầu vú to tròn bên phải.

"Này... nước miếng của ông làm ướt hết vú cháu rồi... có mát không?" - Giọng hắn khề khà đầy thỏa mãn
"Ư ư... mát quá... chú làm tiếp đi..." -Natsu ưỡn ngực đáp ứng, mắt nhắm nghiền trong khoái cảm.

Đúng lúc đang há miệng ra chờ được bú sữa, điện thoại vợ hắn gọi đến:
"Cái quái gì vậy... đang bú mà... À, phải nghe thôi..." - Vừa liếm mép vừa bấm máy.

"Alo? Gì thế?"
"Em đưa các cháu về bằng taxi nhé? Sắp đến nơi rồi..."
Natsu lại nũng nịu: "Chú ơi... cháu nóng lại rồi..."
"Ơ, anh đang với ai đấy?" - Giọng vợ đầy nghi ngờ.
"À... tiếng TV đấy mà!" - Hắn vội cúp máy.
"Chết tiệt... chỉ còn 10 phút nữa thôi..." -Sekimori vội rút điện thoại chụp lén bộ ngực trần của Natsu.
"Bộ ngực cháu đẹp quá nhỉ?"
"Hihi... ai cũng khen thế..." - Cô vô tư tạo dáng.
"Cháu say thế này về nhà sẽ bị mắng đấy... Ông có cách giúp cháu tỉnh táo, muốn thử không?" - Hắn tiến tới công đoạn cuối.
Có cách nào hay thế ạ? Làm đi chú!" - Natsu ngây thơ đồng ý, hoàn toàn không hay biết mình sắp bị xâm hại trước bàn thờ linh cữu...
 

TD085

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Mizuno Natsu 13
Trên đường về nhà từ biệt thự của Matsubayashi Genta trong tình trạng say khướt, Natsu đáng lẽ sẽ bị chính Genta hiếp dâm nhưng số phận run rủi thay, cô lại trở thành mồi ngon của một lão già vừa dự đám tang về...
Say không còn biết trời đất, Natsu ngoan ngoãn đặt cả cơ thể vào tay lão già. May mắn hay xui xẻo thì... lão ta cũng không có nhiều thời gian. Vợ lão sắp đi chợ về. Nhưng lão quyết tận dụng từng giây phút cuối cùng này để thỏa mãn dục vọng.
Lão già: "Natsu-chan vẫn còn nóng bừng và say lắm đúng không? Về nhà thế này chắc chắn sẽ bị người nhà mắng cho. Nhưng ông biết cách giúp cháu tỉnh rượu đấy!"
Natsu (ngây ngô): "Ồ~ Có cách nào hay hơn ư? Cháu muốn biết quá đi ♪"
Lão già (giọng dụ dỗ): "Cơ thể cháu giờ đầy rượu, cần phải giải độc ngay. Cháu thường ăn sữa chua để tốt cho bụng phải không? Vậy cháu có biết thứ gì giải rượu tốt nhất không?"
Natsu (hơi đuối): "Uhm... trái cây hay vitamin gì đó ạ?"
Lão già (cười khẩy): "Sai rồi, thật đáng tiếc!"
Natsu(giật mình): "Ehhh~? Vậy đáp án là gì ạ?"
Lão già (thủ thỉ): "Chính là... protein tươi sống đó!"
Natsu (mắt lơ mơ): "Protein... tươi ư? Gì cơ ạ?"
Lão già (dụ dỗ): "Như sashimi hay shirasu sống ấy!"
Natsu (ngơ ngác): "Cá sống ạ? Nhà ông có sao?"
Lão già (giả vờ tiếc nuối): "Ôi, tiếc quá... vừa hết mất rồi."
Natsu (bĩu môi): "Ế~ Thế thì làm sao hết say được ạ~?"
Lão già (nheo mắt): "Nhưng ông có thể tự sản xuất ngay tại đây!"
Natsu (tò mò): "Ông làm được ư? Siêu thị cũng xa, biển cũng không có mà...?"
Lão già (chỉ vào háng): "Nó nằm ở chỗ này này!"
Natsu (cúi sát lại do say): "Chỗ nào cơ a...?"
Lão già (thở gấp): "Chỉ cần 'cậu nhỏ' của ông thôi, có thể tạo ra protein tươi ngon nhất!"
Natsu (mắt sáng rực): "Ước~ Thật luôn ạ? Cháu mới chỉ lén nhìn bố và ông nội thôi, chưa bao giờ được xem kỹ thế này~!"
Lão già (rên khẽ): "Vậy... cháu muốn giúp ông 'chiết xuất' protein không?"
Vừa nói, lão ta kéo khoá quần xuống, lôi ra một vật đen sì cương cứng.
Natsu (thích thú): "Woaa~ Cái này thật ạ? Nó đang phồng lên kìa~!"
Lão già (gằn giọng): "Sắp ra rồi... Natsuka-chan há miệng ra nào..."
Natsu (ngây thơ): "Aaaa~..."

Một tia chất lỏng trắng đục bắn thẳng vào miệng cô gái say.
1000001047.jpg

Natsu(giật mình nuốt ực): "Ược... protein tươi quá ạ~! Nóng... nóng quá!"
Lão già (rên rỉ): "Uaaa... Cứ từ từ thôi, nuốt hết đi cháu..."
Đúng lúc đó, chuông điện thoại réo lên. Vợ lão sắp về! Lão vội vàng dọn dẹp hiện trường, đẩy Natsu ra cửa với túi quà đám tang.
Natsu (lảo đảo): "Lần sau say, cháu sẽ lại đến uống protein của ông nhé~ Bye bye a!"
Lão già (cười gượng với vợ): "À, con bé hàng xóm đến thắp hương cho bố anh thôi..."
 

TD085

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Mizuno Natsu 14
Sau khi suýt bị chủ nhà tang lễ hiếp dâm trên đường về từ nhà Matsubayashi Genta, Natsu may mắn trốn về được phòng mình. Cơn say ập đến, cô vật ra giường ngủ thiếp đi đến gần nửa đêm...

Natsu: "Ướnnn... đầu đau quá... Hả? Đây là phòng mình? Mình về lúc nào nhỉ...?"

Cô gái mơ màng nhớ lại những mảnh ghép rời rạc hình như đã nhận làm thêm cuối tuần cho lão Genta, rồi nói chuyện gì đó... Lục túi, cô thấy phong bì tiền công.

Natsu: "À, vậy là mình đi làm thật rồi... Còn cái túi giấy này là gì nhỉ?"

Cô nhìn chằm chằm vào món quà chia buồn từ tay chủ nhà, ký ức mờ ảo hiện lên như có chuyện vui vẻ gì đó đã xảy ra...
Natsu: "Muộn rồi nhưng đi tắm vậy... Không biết ông nội còn thức không?"
Cô lững thững xuống phòng ông Minoru Mizuno.
Trong khi đó, lão Minoro đang nóng lòng chờ cháu gái...
Minoru: "Hình như Natsu-chan đã về... Chắc say quá ngủ luôn nên không xuống tắm..."
Hắn sốt ruột đứng ngồi không yên mọi khi đến giờ này, cô gái thường sang mượn phòng tắm. Lần này, hắn đã chuẩn bị kỹ càng...
Minoru: "Tiếc quá... Mua camera định quay lại 'hành trình trưởng thành' của cháu mà... Để từ nãy đến giờ trong nhà tắm, giờ pin sắp cạn mất rồi..."
Đúng lúc hắn thất vọng, giọng Natsu vang lên:
"Ông nội ơi, cháu xuống tắm muộn một chút có được không ạ?"
Minoru (giật mình): "Hả?! N-Natsu-chan đấy à? Chờ ông tí!"
Hắn vội chạy vào nhà tắm, thở hổn hển kiểm tra camera trước khi mở cửa.
Natsuka (nghi ngờ): "Ông làm gì mà mồ hôi nhễ nhại thế?"
Minoru (đổ thừa): "Già rồi vẫn phải tập thể dục đều cháu ạ..."

Ánh mắt hắn liếc về phòng tắm đầy vẻ cảnh báo "Không được nhòm trộm đâu đấy".
Khi cởi đồ, Natsu chú ý hộp khăn giấy xếp méo mó, vài tờ bị rút vội để lại lỗ hổng...
Natsu(thầm nghĩ): "Ông nội... thích ngắm cháu cởi đồ đến thế sao...?"
Cô chợt nhớ lời mẹ: "Từ ngày cháu đến, ông nội khỏe hẳn ra, làm việc cũng phấn khởi..."
Natsu (mỉm cười): "Cảm giác này... giống như được fan hâm mộ ngắm nhìn vậy... Cũng dễ thương đấy. Ừ thì..."
Cô bật chế độ nghịch ngợm – không biết vì say hay thật lòng – bắt đầu cởi đồ một cách gợi cảm trước ống kính ẩn.
Natsu (vừa soi gương): "Vào cấp 3, tập luyện nhiều nên cơ thể săn chắc hơn nhỉ?"
Cô nghiêng người khoe bộ ngực 95cm căng tròn, núm hồng chắc nịch:
"Nhưng chỗ này... đúng như Yui-chan nói, phát triển 'đáng tự hào' quá nhỉ?"
1000001048.jpgTay khẽ vuốt theo đường cong eo thon, Natsu đẩy mông tròn lẳn về phía camera: "Giờ thì... cởi nốt đồ phía dưới nào~"

Cô lột từng chút đồ lót, cuối cùng cúi người phô bày toàn bộ cơ thể hoàn mỹ trước khi bước vào buồng tắm...
Sau khi Natsu về phòng, Minoru lập tức thu hồi camera.
Minoru (tiếc nuối): "Chết tiệt... pin hết rồi... Mong là quay được..."
Trong phòng tối, hắn run rẩy cắm sạc rồi nín thở xem lại.
Minoru (thở gấp): "Khốn kiếp! Dựng camera dọc làm gì... Ơ khoan!? Vẫn quay được! Ông nội sẽ 'kiểm tra kỹ' sự trưởng thành của cháu gái đây!"

Hắn tròn mắt khi thấy Natsu thoáng nhìn thẳng vào ống kính:
"Nó phát hiện rồi chăng...? Nhưng không thấy giận dữ bỏ đi..."
Rồi cảnh tượng mong đợi hiện ra Natsu bắt đầu cởi đồ đầy khiêu khích.
Minoru (rên rỉ): "Nhũ hoa này... ông phải là người đầu tiên bú lấy...!"
Tay hắn quờ quạng xuống háng khi nhìn ngực căng đầy, nhưng không biết rằng chúng đã bị chủ nhà tang lễ nếm trước...
Rồi cảnh tượng mong đợi hiện ra Natsu bắt đầu cởi đồ đầy khiêu khích.
Đúng lúc Natsu kéo lệch quần lót, màn hình tối đen.



1000001049.jpgMinoru (gào lên): "ĐM! Hết pin lúc này!?"
Hắn vật vã trên giường, nhưng rồi tự an ủi:
"Cũng đủ rồi... Sẽ còn cơ hội khác..."
Đêm đó, lão già thủ dâm không biết mệt trước những thước phim đắt giá.
Còn Natsu – sáng hôm sau tỉnh dậy với cơn đau đầu – vẫn không rõ chuyện đêm qua là thật hay chỉ là giấc mơ say...
 

TD085

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Trước mặt ông, cô nói là đi sinh hoạt câu lạc bộ, nhưng thực ra Natsu đang dùng app tìm việc làm thêm ngày trên điện thoại để kiếm việc gần đó. Công việc hôm nay là trông trẻ và làm vài việc đơn giản, do chủ nhà (một bà vợ) đi họp lớp đến tối mới về. Ban đầu định gặp mặt bà chủ để trao đổi trước giờ làm, nhưng…

Khi kiểm tra điện thoại, Natsu phát hiện tin nhắn thoại:

Bà chủ: "Xin lỗi Mizuno-san, vì có bạn không biết đường nên tôi phải đi sớm. Tôi đã báo chồng rồi, cậu cứ hỏi anh ấy trực tiếp nhé!"

Biết là không gặp được bà chủ, Natsu bấm chuông nhà nơi làm thêm.

Một người đàn ông bế em bé ra mở cửa – cô giật mình…

Natsu: "A! Shido Jin-san!!"

Jin: "!? Xin chào... Có phải em là Mizuno-san không?"

Natsu: "Vâng ạ! Em là Mizuno Natsu! Em đến để làm thêm ạ!"

Jin: "Wow, tưởng sẽ có người lớn tuổi hơn chứ. Em quen trông trẻ chưa?"

Natsu: "Dạ, em từng trông cháu ở quê nhiều, nên rất quen với trẻ nhỏ ạ."

Jin: "Tốt quá. À, sao em biết tên anh thế?"

Natsu: "Ơ... Không ạ! Em chỉ bất ngờ vì gặp Shido Jin - võ sĩ nổi tiếng trên TV! Em xin lỗi ạ!"

Jin: "Ồ, em biết anh à?"

Natsu: "Vâng! Em tập karate và hay xem các trận đấu ạ!"

Jin: "Vui quá. Vào đi em."

Jin mời cô vào nhà, hai người trò chuyện rôm rả về võ thuật. Natsu háo hức trước thần tượng thực sự...

Jin: "À, anh phải đi tập một chút. Anh sẽ ở phòng bên, có gì cứ gọi nhé... À, gọi em là Natsu-chan được không?"

Natsu: "Dạ, em vui lắm ạ! Em sẽ trông bé Taiga cẩn thận."

Jin rời phòng khách, lẩm bẩm: "Khốn kiếp... Đúng là số đỏ... Cơ thể em ấy..."

Khi Natsu cúi xuống bế Taiga, chiếc áo phông rộng thùng thình của cô tuột xuống, hé lộ làn da trắng nõn cùng đường cong gợi cảm phía sau dây áo ngực. Jin cắn chặt môi, mắt đảo lia lịa từ khuôn mặt ngây thơ của cô gái xuống bộ ngực căng tròn đang phập phồng theo nhịp thở.

Một lúc sau:

Taiga khóc dữ dội. Natsu đã thay tã, cho bú bình nhưng bé không nín. Jin quay lại, giả vờ lo lắng:

Jin: "Đây là tín hiệu đòi ti mẹ đấy. Nhưng vợ anh chưa về... Em có thể cho Taiga bú tạm được không?"

Natsu: "Ơ?! Của em ư? Nhưng em không có sữa..."

Jin: "Chỉ cần ngậm thôi, bé sẽ yên lòng."

Natsu nhìn bé Taiga đỏ mặt khóc, đành đồng ý. Jin giấu nụ cười gian xảo:

"Mình sẽ hướng dẫn' em thật kỹ..."

Khi Natsu vô tình chạm tay vào ngực khi chỉnh áo, Jin suýt rên lên. "Áo lót em chắc chật lắm nhỉ? Để anh cởi giúp..." Hắn chậm rãi cởi áo lót Natsu, hai tay run rẩy khi chạm vào làn da mềm mại. Khi bầu ngực trắng ngần lộ ra, Jin nuốt nước bọt ừng ực. Hắn tưởng tượng cảnh xé toạc lớp vải mỏng manh, hai bầu ngực no sữa bật ra, rồi hắn sẽ vừa bú vừa bóp mạnh đến khi cô gái rên rỉ...
1000001136.jpg

"Chúa ơi... Hoàn hảo quá... Núm vú màu hồng nhạt, cứng lên vì lạnh... Muốn cắn ngay..."

"Chết tiệt... Ngực em ấy to hơn tưởng tượng... Làm sao để thuyết phục cô bé cho bú nhỉ?" - Hắn thầm tính toán, nước bọt ứa ra khi nghĩ tới việc được thay thế con trai mình, mút lấy núm vú hồng hào kia.


Hắn giả vờ đưa miệng bé Taiga vào ngực Natsu, nhưng ngón tay lại cố ý chà xát núm vú cô. Natsu rùng mình:

Natsu: "Uhh... Em thấy lạ quá..."

Jin (giọng khàn đặc): "Cứ thư giãn đi... Anh đỡ em rồi."

Tiếng mút "chụt chụt" vang lên. Jin siết chặt đùi, cố kìm cơn hưng phấn khi thấy Natsu nhắm nghiền mắt, môi mấp máy:

"Giá như được thay thằng nhóc này... Sẽ liếm hết từng centimet ngực em..."

Khi Taiga ngủ thiếp đi, Jin cười khẽ:

Jin: "Trông như vợ chồng mình vậy ha?"

Natsu (đỏ mặt): "Đừng nói vậy... Chị vợ sẽ giận đó!"
 
Bên trên
Tắt Quảng Cáo