Bannamgiauten35
Yếu sinh lý
Lần đầu sáng tác, các đồng dâm ủng hộ:
[TRUYỆN 18+] SAU CÁNH CỬA PHÒNG HỌP
Ai cũng nghĩ Vy là kiểu nhân viên mẫu mực – ngoan ngoãn, đúng giờ, ăn mặc kín đáo và chưa từng để lộ mối quan hệ tình cảm nào. Nhưng chỉ có một người trong công ty biết rõ… cô không hề “vô hại”.
Và người đó là Khánh – trưởng phòng kinh doanh, lạnh lùng, nghiêm túc, nổi tiếng là “khó gần”.
Mọi thứ bắt đầu từ buổi họp trễ hôm ấy. Cả công ty đã về gần hết, chỉ còn ánh đèn từ phòng họp cuối hành lang còn sáng. Vy đứng dậy, định thu dọn tài liệu thì anh cất giọng, không nhìn cô:
“Em biết em đang chơi với lửa chứ?”
Cô khựng lại, đôi mắt ngước nhìn anh – lạnh mà đầy ẩn ý
“Và nếu em muốn, thì tôi sẽ cho em biết thế nào là bỏng.”
Vy không trả lời, chỉ từ từ bước đến đóng cánh cửa phòng họp. Tiếng “cạch” nhẹ nhàng như một tín hiệu khởi đầu cho điều không thể quay lại.
Anh không đợi thêm giây nào. Cô bị đẩy sát vào tường, không quá mạnh, nhưng đủ để tim đập loạn nhịp. Môi anh áp vào môi cô, không nhẹ nhàng, mà chiếm lấy. Nụ hôn đầy đòi hỏi, như thể anh đã nhịn điều này quá lâu.
Tay anh trượt dọc sống lưng cô, tìm đến khuy áo sơ mi. Những chiếc cúc nhỏ rơi xuống sàn, từng cái một, theo nhịp thở gấp gáp. Cô khẽ rên khi cảm nhận làn da anh áp sát vào mình – nóng rực, quyết liệt.
Bàn tay anh luồn qua đùi cô, nâng cô ngồi lên bàn họp lạnh buốt. Nhưng cơ thể cô thì nóng như lửa. Cô vòng chân qua eo anh, siết chặt. Sự va chạm khiến cả hai như phát điên. Cô thì thầm bên tai anh, giọng khàn quyến rũ:
“Em nghĩ… em thích lửa.”
Phòng họp giờ chỉ còn lại tiếng thở dồn dập, những va chạm gấp gáp, và cảm xúc bùng nổ không gì kiềm chế nổi. Bên ngoài, ánh đèn văn phòng vẫn sáng, không ai ngờ rằng sau cánh cửa đó, một bí mật vừa được thắp lên – và sẽ không bao giờ tắt.
<còn tiếp>
[TRUYỆN 18+] SAU CÁNH CỬA PHÒNG HỌP
Ai cũng nghĩ Vy là kiểu nhân viên mẫu mực – ngoan ngoãn, đúng giờ, ăn mặc kín đáo và chưa từng để lộ mối quan hệ tình cảm nào. Nhưng chỉ có một người trong công ty biết rõ… cô không hề “vô hại”.
Và người đó là Khánh – trưởng phòng kinh doanh, lạnh lùng, nghiêm túc, nổi tiếng là “khó gần”.
Mọi thứ bắt đầu từ buổi họp trễ hôm ấy. Cả công ty đã về gần hết, chỉ còn ánh đèn từ phòng họp cuối hành lang còn sáng. Vy đứng dậy, định thu dọn tài liệu thì anh cất giọng, không nhìn cô:
“Em biết em đang chơi với lửa chứ?”
Cô khựng lại, đôi mắt ngước nhìn anh – lạnh mà đầy ẩn ý
“Và nếu em muốn, thì tôi sẽ cho em biết thế nào là bỏng.”
Vy không trả lời, chỉ từ từ bước đến đóng cánh cửa phòng họp. Tiếng “cạch” nhẹ nhàng như một tín hiệu khởi đầu cho điều không thể quay lại.
Anh không đợi thêm giây nào. Cô bị đẩy sát vào tường, không quá mạnh, nhưng đủ để tim đập loạn nhịp. Môi anh áp vào môi cô, không nhẹ nhàng, mà chiếm lấy. Nụ hôn đầy đòi hỏi, như thể anh đã nhịn điều này quá lâu.
Tay anh trượt dọc sống lưng cô, tìm đến khuy áo sơ mi. Những chiếc cúc nhỏ rơi xuống sàn, từng cái một, theo nhịp thở gấp gáp. Cô khẽ rên khi cảm nhận làn da anh áp sát vào mình – nóng rực, quyết liệt.
Bàn tay anh luồn qua đùi cô, nâng cô ngồi lên bàn họp lạnh buốt. Nhưng cơ thể cô thì nóng như lửa. Cô vòng chân qua eo anh, siết chặt. Sự va chạm khiến cả hai như phát điên. Cô thì thầm bên tai anh, giọng khàn quyến rũ:
“Em nghĩ… em thích lửa.”
Phòng họp giờ chỉ còn lại tiếng thở dồn dập, những va chạm gấp gáp, và cảm xúc bùng nổ không gì kiềm chế nổi. Bên ngoài, ánh đèn văn phòng vẫn sáng, không ai ngờ rằng sau cánh cửa đó, một bí mật vừa được thắp lên – và sẽ không bao giờ tắt.
<còn tiếp>