• NHÀ CÁI UY TÍN TOP 1 VIỆT NAM: NEW88
    Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Kiến thức [TRUYỆN 18+] SAU CÁNH CỬA PHÒNG HỌP

Bannamgiauten35

Yếu sinh lý
Lần đầu sáng tác, các đồng dâm ủng hộ:
[TRUYỆN 18+] SAU CÁNH CỬA PHÒNG HỌP

Ai cũng nghĩ Vy là kiểu nhân viên mẫu mực – ngoan ngoãn, đúng giờ, ăn mặc kín đáo và chưa từng để lộ mối quan hệ tình cảm nào. Nhưng chỉ có một người trong công ty biết rõ… cô không hề “vô hại”.
Và người đó là Khánh – trưởng phòng kinh doanh, lạnh lùng, nghiêm túc, nổi tiếng là “khó gần”.
Mọi thứ bắt đầu từ buổi họp trễ hôm ấy. Cả công ty đã về gần hết, chỉ còn ánh đèn từ phòng họp cuối hành lang còn sáng. Vy đứng dậy, định thu dọn tài liệu thì anh cất giọng, không nhìn cô:
“Em biết em đang chơi với lửa chứ?”
Cô khựng lại, đôi mắt ngước nhìn anh – lạnh mà đầy ẩn ý
“Và nếu em muốn, thì tôi sẽ cho em biết thế nào là bỏng.”
Vy không trả lời, chỉ từ từ bước đến đóng cánh cửa phòng họp. Tiếng “cạch” nhẹ nhàng như một tín hiệu khởi đầu cho điều không thể quay lại.
Anh không đợi thêm giây nào. Cô bị đẩy sát vào tường, không quá mạnh, nhưng đủ để tim đập loạn nhịp. Môi anh áp vào môi cô, không nhẹ nhàng, mà chiếm lấy. Nụ hôn đầy đòi hỏi, như thể anh đã nhịn điều này quá lâu.
Tay anh trượt dọc sống lưng cô, tìm đến khuy áo sơ mi. Những chiếc cúc nhỏ rơi xuống sàn, từng cái một, theo nhịp thở gấp gáp. Cô khẽ rên khi cảm nhận làn da anh áp sát vào mình – nóng rực, quyết liệt.
Bàn tay anh luồn qua đùi cô, nâng cô ngồi lên bàn họp lạnh buốt. Nhưng cơ thể cô thì nóng như lửa. Cô vòng chân qua eo anh, siết chặt. Sự va chạm khiến cả hai như phát điên. Cô thì thầm bên tai anh, giọng khàn quyến rũ:
“Em nghĩ… em thích lửa.”
Phòng họp giờ chỉ còn lại tiếng thở dồn dập, những va chạm gấp gáp, và cảm xúc bùng nổ không gì kiềm chế nổi. Bên ngoài, ánh đèn văn phòng vẫn sáng, không ai ngờ rằng sau cánh cửa đó, một bí mật vừa được thắp lên – và sẽ không bao giờ tắt.
<còn tiếp>
 

Bannamgiauten35

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Phần 2: Văn Phòng Kín Rèm

Ánh đèn vàng chiếu lên làn da trắng mịn của cô, làm nổi bật từng vết hôn đỏ rực anh vừa để lại trên ngực. Khánh lùi lại một chút, ngắm nhìn cô như một tác phẩm anh vừa tạo ra – nửa thân trên trần trụi, hơi thở đứt đoạn, môi hé mở như vẫn còn dư âm của tiếng rên vừa rồi.

“Đứng dậy,” anh ra lệnh, giọng trầm thấp đến mức khiến cô rùng mình

Vy ngoan ngoãn làm theo, ánh mắt không hề sợ hãi mà thậm chí còn… thách thức. Cô xoay lưng lại, chống tay lên bàn họp, chủ động nghiêng người về phía trước – một dáng đứng gợi cảm đến tội lỗi.

Anh tiến tới, một tay giữ chặt eo cô, tay còn lại lần xuống giữa hai đùi, khiến Vy bật lên một tiếng nấc khẽ. Cô ẩm ướt đến khó tin – như thể cơ thể cô đang nài nỉ được chiếm lấy

Tiếng khóa kéo bật ra. Khánh không đợi thêm giây nào.

Anh tiến vào cô một cách mạnh mẽ, khiến cả cơ thể Vy giật bắn. Cô cắn môi để không bật ra tiếng rên quá lớn, nhưng anh thì không nhẹ nhàng – từng cú thúc dứt khoát, sâu, và nhịp nhàng đến mức cô không còn kiểm soát nổi phản ứng của mình.

“Anh… nhanh quá…” – cô thều thào, nhưng anh chỉ cúi xuống cắn nhẹ vào vai cô, thở gấp bên tai:

“Em kêu lên đi. Ở đây, không ai nghe thấy đâu.”

Cô không nhịn được nữa – tiếng rên bật ra không còn giấu giếm. Cô cong người đón lấy anh, như muốn chạm đến nơi sâu nhất. Mỗi lần anh rút ra rồi lại dập vào, âm thanh nhục cảm vang vọng khắp căn phòng.

Tiếng bàn họp kẽo kẹt, tiếng thở, tiếng da thịt va vào nhau – tất cả hòa thành một bản giao hưởng xác thịt đầy mê hoặc.

Anh giữ chặt hông cô, nhấn mạnh lần cuối, và cả hai cùng vỡ òa – trong khoái cảm, trong bản năng, trong sự cấm kỵ đầy nguy hiểm.

Khánh tựa trán lên lưng cô, mồ hôi chảy ròng ròng xuống sống lưng Vy, cả hai đều thở dốc, tim đập loạn nhịp. Nhưng trong giây phút đó, không ai nghĩ đến hậu quả.

Chỉ biết… họ sẽ còn tiếp tục.
 

Bannamgiauten35

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Phần 3: Đêm Trong Khách Sạn

Chiếc thang máy vừa khép lại sau lưng họ thì Vy đã bị ép chặt vào vách kính. Khánh không nói một lời, ánh mắt anh tối lại, đầy khao khát. Cả ngày họ vừa họp, vừa ăn tối với khách hàng, giữ khoảng cách đúng mực. Nhưng khi cửa phòng khách sạn khép lại… mọi điều cấm kỵ sẽ không còn hiệu lực.

Căn phòng sang trọng tầng 12 của khách sạn trung tâm, ánh đèn dịu, tiếng điều hòa khẽ rì rào. Vy vừa đặt túi xuống thì đã bị đẩy ngã xuống giường, váy công sở bị kéo lên đến hông. Anh không kiên nhẫn. Bàn tay anh trượt vào giữa hai chân cô, vén nhẹ lớp ren mỏng, miệng thì thì thầm sát tai cô:

“Cả ngày nay… em đã ướt như vậy sao?”

Vy khẽ rên lên, cơ thể cong lại khi anh chạm vào chỗ mềm ẩm sâu nhất của cô. Cô túm lấy cổ áo sơ mi anh, kéo xuống, môi họ tìm nhau lần nữa — lần này không còn vội vã như trong phòng họp, mà chậm, sâu, và đắm đuối như thể họ đang tan vào nhau.

Anh cởi áo cô ra, từng lớp một, rồi cởi nốt chính mình. Cả hai khỏa thân trong ánh đèn vàng dịu, thân thể áp sát, nóng hừng hực. Anh nâng cô lên, đưa cô ngồi trên đùi mình ở ghế sofa. Bàn tay mạnh mẽ ôm lấy mông cô, kéo sát vào hạ bộ cứng rắn đang chờ đợi.

Cô chủ động – lần đầu tiên. Vy điều chỉnh tư thế, hạ người xuống, cảm nhận từng chút một anh tiến vào sâu trong cơ thể mình.

“Ưm… anh Khánh…” – cô rên khẽ khi cảm giác đầy tràn khiến cô nghẹn lại vì sung sướng.

Khánh ôm cô sát vào người, bắt đầu nhấp nhẹ từ dưới lên, từng đợt, rồi nhanh dần. Ngực cô rung theo nhịp chuyển động, môi hé mở, mắt lim dim. Cô không ngờ mình có thể khao khát đến thế. Mỗi cú thúc đều đánh trúng điểm nhạy cảm sâu thẳm bên trong cô, khiến cô gần như mất kiểm soát.

Họ đổi tư thế — từ ghế sofa, sang thành giường, rồi lên bàn kính cạnh cửa sổ. Mỗi nơi anh chạm vào đều như đốt cháy da thịt cô. Mỗi lần anh ra vào đều khiến cô run lên, xuất khí thành từng tia nước nhỏ
<còn tiếp>
 
Bên trên
Tắt Quảng Cáo