Vài Tuần Sau
Yếu sinh lý
30 tuổi , tôi lăn lộn khá nhiều trong cuộc sống ,cũng 14năm lăn lộn nơi đất Sài Gòn,lưng buộc bụng mãi mới để dành mua được nhà kha khá nằm trong một con đường khá thưa người ở q12 . Nhà của tôi cũng gần một trường cấp ba nên những buổi chiều thường đứng ở trên tầng hai ngắm những mấy nhỏ học sinh tan trường về mà nhớ những kỉ niệm của tuổi học trò của mình,
Như mọi hôm, cổng trường đã mở, những bóng áo trắng ùa ra, tôi cứ đứng ban công mà ngắm như vậy
Hôm nay cũng như vậy, tôi cũng ngắm như thường ngày, ngồi trên ban công tôi siết 2 điếu jet rồi bỗng nhớ lại mối tình đơn phương cấp 3 của mình
Bỗng thấy chút buồn , gần 31 tuổi mà tôi chưa có cho mình một mối tình chính thức nào cả
Tôi chỉ mãi lo kiếm tiền......và rồi có được những thứ mình muốn nhưng lại chẳng có một tình yêu nào
.... ngồi mãi đến hơn một tiếng sau, lúc ấy tụi nhỏ về hết rồi , tôi cũng tính vào làm một giấc... nhưng vẫn còn một bé trông người cũng xinh xắn đứng ở cổng trường, dáng vẻ như không muốn về nhà chứ không phải đứng đợi ai cả, tôi nhủ thầm trong lòng của mình: “Chắc lại là một em bò lạc đây... thôi xuống ghẹo thử xem sao, mấy bữa nay lướt voz cũng đọc qua kha khá bí kiếp ghẹo gái... À mà thôi kệ nó đi , đói quá đi nấu ăn đã "
Tôi vào nấu sơ sơ đâu 15p thì tự nhiên ₫i ngây người đi ra ngoài ban công xem , hình như có một cái gì đó vô hình như kéo tôi ra vậy , con bé vẫn ở đấy , thôi thì xem thế nào, có giúp gì đc ko ?
Tôi mặc cái quần dài xong mặc vào người cái áo cho nó lịch sự .Con bé mặt buồn rười rượi đang đứng đó. Tôi tiến lại gần rồi hỏi con bé:
– muộn rồi sao chưa về ? Đứng đợi ai à ?
– Không em chẳng đứng đợi ai đâu, chẳng qua là em không muốn về nhà, vậy thôi, mà anh đi đâu sao tự nhiên ra hỏi em thế này?
-Thôi về nhà đi , ba mẹ ở nhà lo
À mà có ai đưa nhóc về không , để chú chở nhóc về nhà
- thôi ạ, có chết em cũng ko về căn nhà đó nữa ,cảm ơn anh
- Coi bộ hơi bị căng nha
- mà anh ở đâu ra hỏi em tùm lum vậy, ai mượn ?có ý đồ gì à ?? - nhỏ bỉu môi
– à,à ... nhà chú ở kia kìa, chú thấy trời gần tối mà nhóc đứng một mình nên chú hỏi vậy thôi, không thích thì thôi vậy ?
Con bé đổi sắc , xong nhìn chằm chằm vào tôi
Tôi hết hồn
– Có chuyện gì thì nói đi nhóc, nếu giúp được thì chú sẽ giúp, đừng ngại.
– Em không muốn về nhà, anh có thể cho em ở nhà anh một đêm được không?
– khùng à, Thôi về nhà đi má , chú chở cho kẻo ba mẹ nhóc lo
– Có ai muốn em ở trong nhà đâu mà mong, họ chia li dị rồi, em ở với mẹ mà bả lấy chồng khác rồi, thằng cha đó em sợ lắm, kiểu như lúc nào cũng có ý đồ xấu với em, anh cho em nghỉ nhờ một hôm thôi nha, mai em dọn đồ qua nhà ngoại em ở
Tôi tính từ chối mà thấy nhỏ tội tội sao sao ấy
– Thôi cũng được, chú có thể cho nghỉ nhờ một đêm nhưng ngày mai phải về nhà mình nha nhóc
– Được thôi, nhưng em nói thật với anh là mai em không về nhà đâu, em sẽ sang nhà bạn em thôi
- muốn đi đâu thì đi , h về nhà chú ăn cơm , chú đói rồi
Về tới nhà
Tôi kêu con bé ngồi ghế nghỉ uống nước xíu , rồi hỏi nó :
-nhóc tên gì , mấy tuổi , nhà ở khúc nào ?
– Em tên Thùy Dương , 17t , nhà con ở chợ Bà điểm ạ
– Chú tên là Phước , chú làm kỹ sư ở tân bình
– Em học lớp 12, nhìn anh trẻ măng vậy sao cứ xưng chú với em vậy
- nhìn chú trẻ vậy à ?
- em nói thật mà ! Vậy anh bao nhiêu tuổi
- chú 31 tuổi rồi Haha
- trời ụ, hổng tin được luôn á, em nghĩ anh tầm 25 26 gì thôi
- có vợ chưa anh
- chưa
- anh lại điêu cái mồm rồi, đẹp trai còn giàu như chú mà ế hơn 30 chục năm à , ma nó tin á
- ờ, ko tin thì chịu
Chợt nhớ ra điều gì, cô bé ngần ngại lúng túng rồi bảo tôi.
– Hay là thôi anh ạ, nhỡ bố mẹ anh thấy lại la em thì chết, em ngại bố mẹ anh lắm, thôi em không vào nữa đâu, em qua nhà bạn em đây
–
Tưởng gì, chú ở 1 mình à, ba mẹ chú ở dưới quê hết rồi , cứ tự nhiên như ở nhà , chú đi làm cả ngày à, lâu lâu nghỉ đc 3 4 hôm thôi
– thôi , vậy em hổng ngại nữa
Tôi quay lại cười nhìn con bé rồi nói:
– nhà chú còn dư căn phòng trên lầu á, nhóc chịu khó dọn dẹp sơ qua rồi ngủ, phòng đó bỏ không ko có ng ở nên chú lười dọn lắm, à mà thôi nhóc vô phòng chú ngủ đi rồi chú ngủ phòng đó cũng được
Nhỏ mỉm cười với tôi rồi đi theo tôi
Tới nơi nhỏ nhìn thôi thẹn thùng
– Nhưng mà em không mang quần áo đâu đấy, tí nữa anh phải cho em mượn quần áo đấy nhé, được chứ?
- khùng à
bỏ mẹ rồi, bố con hâm
Tôi liền chạy lên phòng dọn sơ qua không quên dọn đi mấy cuộn khăn giấy để trên bàn
...đi xuống lại phòng khách
- ủa sao anh tốt với em vậy, em vs anh mới quen mà
- thôi hỏi nhiều quá, đi mua đồ nè má
Xong xuôi tôi chở con bé ra ngoài mua đồ , tôi ko quên mua mấy vật dụng cá nhân cho nó nữa chứ tôi ở một mình nên cũng thiếu
Tôi chở nó về nhà , trên đường nó cứ hỏi tôi:
- anh có ny chưa ?
- chú ế hơn chục năm rồi nhóc ơi
- sạo ! Tốt bụng , đẹp trai , có sự nghiệp như anh sao mà ế được ...
- lại nữa, bớt cái mồm lại tôi nhờ
.......
Chở nó về nhà tắm rửa xong rồi lại chở nó ra ngoài ăn tiếp
Tôi nhìn nó chằm chằm , thật sự tôi chưa bao h gần gũi với một đứa con gái nào cả
– Sao anh cứ nhìn em vậy, em ăn xấu lắm à, ăn đi chứ nào để em ăn một mình à, thôi nào, anh ăn đi?
Tôi phì cười trước những lời năn nỉ của con bé lên cũng gắp ăn vài miếng ,chẳng mấy chốc mà chúng tôi đã ăn xong bữa ăn
....
Tôi chở con bé đi ăn kem, uống trà sữa, xong đi lòng vòng cho đỡ buồn ....
Tầm gần 10h thì về .... cho nó ngủ sớm mai đi học nữa
10h30 tối, tối nghỉ nó ngủ rồi nên tôi lại ra ban công ngồi tiếp
Ngồi ngắm trời ngắm đất rồi sũy nghĩ về sự đời ... tình yêu
Phải chăng mình đã cô đơn quá lâu rồi ,
Chắc đến lúc mình nên tìm cho mình một tình yêu ... rồi tôi lại thoáng nghĩ đến con bé
Con bé mà không biết gì về nó cả !
Nhưng lạ lắm, từ khi nó bước vào ngôi nhà này thì ngôi nhà trở nên khác ... hẳn chắc tại có mùi của con gái ...
Không biết nó sao nữa .... ngủ hay chưa ... lạ chổ nó có ngủ đc không nữa
Cái đm tự nhiên tôi lại nghĩ nhiều về nó ...
Ko đc rồi .... ko lẽ tôi rung động trước nó
Ko đc ... tôi ko thể yêu một đứa con nít tính tình nông nổi bồn bột như nó đc
Không đc....
Tôi làm nhẹ điếu thuốc để lấy lại bình tĩnh ....
....
- sao anh chưa ngủ ? Mai anh không đi làm hả
- ko ! - tôi giật mình
- sao anh tốt vs em vậy ?
- không biết ?
- tại sao anh không xưng anh em với em ?
Em lớn rồi mà ???
- không thích
Bỗng nhỏ ôm choàng từ sau tôi nhẹ nhàng nói với tôi :
- anh có muốn em về ở chung với anh luôn không ?
- điên à !
Đang tính chửi nó thì nó dùng tay khóa môi tôi lại, hôn xong nó hôn tôi nhẹ một cái
- kệ, em hông quan tâm
vậy anh cưới em đi , rồi em về ở chung với anh !!!
Nói xong nó định hun tiếp nhưng Tôi liền hất 2 tay nó ra
- khùng rồi , ngủ đi
Nói xong tôi quay lưng đi , chạy xuống phòng khách giả bộ ngủ nằm trằn trọc tới 1h sáng thì ngủ lúc nào không biết nữa ...
Suy nghĩ về nụ hôn đầu đời của mình , thích lắm @@
Sáng tỉnh dậy, tôi xuống bếp nấu đồ ăn sáng , nấu xong tôi lên phòng gõ cửa
- nhóc , dậy ăn sáng nè !
Kêu mấy lần thấy vẫn vậy nên tôi đi xuống nhà , tôi nghĩ chắc nó mệt , thôi kệ cho nó ngủ tí nữa, hình như vẫn còn sớm
30p sau , thấy ko xuống tôi lên kêu nó
- Dương ơi ! Dậy đi học nhóc!
Kêu hoài ko nghe tôi đập cửa nhưng ko thấy nó
Tôi đi khắp nhà tìm nó nhưng ko thấy , chỉ thấy vỏn vẹn mảnh giấy trên bàn
" cảm ơn anh ! Yêu anh !
- Dương - "
Tôi đứng hình mất 5s, tôi làm ngao thuốc lấy lại tinh thần
Tôi bình tĩnh xem lại nhà mình có mất gì không nhưng may mắn là không mất gì…
Tôi ko bất ngờ cho lắm ... tôi ăn xong tính chạy qua q1 có công chuyện thì không thấy cái bóp với con sam sung ultra s21 của mình để trên bàn nữa ...
... Tự nhiên đau bụng quá các bác ạ
Như mọi hôm, cổng trường đã mở, những bóng áo trắng ùa ra, tôi cứ đứng ban công mà ngắm như vậy
Hôm nay cũng như vậy, tôi cũng ngắm như thường ngày, ngồi trên ban công tôi siết 2 điếu jet rồi bỗng nhớ lại mối tình đơn phương cấp 3 của mình
Bỗng thấy chút buồn , gần 31 tuổi mà tôi chưa có cho mình một mối tình chính thức nào cả
Tôi chỉ mãi lo kiếm tiền......và rồi có được những thứ mình muốn nhưng lại chẳng có một tình yêu nào
.... ngồi mãi đến hơn một tiếng sau, lúc ấy tụi nhỏ về hết rồi , tôi cũng tính vào làm một giấc... nhưng vẫn còn một bé trông người cũng xinh xắn đứng ở cổng trường, dáng vẻ như không muốn về nhà chứ không phải đứng đợi ai cả, tôi nhủ thầm trong lòng của mình: “Chắc lại là một em bò lạc đây... thôi xuống ghẹo thử xem sao, mấy bữa nay lướt voz cũng đọc qua kha khá bí kiếp ghẹo gái... À mà thôi kệ nó đi , đói quá đi nấu ăn đã "
Tôi vào nấu sơ sơ đâu 15p thì tự nhiên ₫i ngây người đi ra ngoài ban công xem , hình như có một cái gì đó vô hình như kéo tôi ra vậy , con bé vẫn ở đấy , thôi thì xem thế nào, có giúp gì đc ko ?
Tôi mặc cái quần dài xong mặc vào người cái áo cho nó lịch sự .Con bé mặt buồn rười rượi đang đứng đó. Tôi tiến lại gần rồi hỏi con bé:
– muộn rồi sao chưa về ? Đứng đợi ai à ?
– Không em chẳng đứng đợi ai đâu, chẳng qua là em không muốn về nhà, vậy thôi, mà anh đi đâu sao tự nhiên ra hỏi em thế này?
-Thôi về nhà đi , ba mẹ ở nhà lo
À mà có ai đưa nhóc về không , để chú chở nhóc về nhà
- thôi ạ, có chết em cũng ko về căn nhà đó nữa ,cảm ơn anh
- Coi bộ hơi bị căng nha
- mà anh ở đâu ra hỏi em tùm lum vậy, ai mượn ?có ý đồ gì à ?? - nhỏ bỉu môi
– à,à ... nhà chú ở kia kìa, chú thấy trời gần tối mà nhóc đứng một mình nên chú hỏi vậy thôi, không thích thì thôi vậy ?
Con bé đổi sắc , xong nhìn chằm chằm vào tôi
Tôi hết hồn
– Có chuyện gì thì nói đi nhóc, nếu giúp được thì chú sẽ giúp, đừng ngại.
– Em không muốn về nhà, anh có thể cho em ở nhà anh một đêm được không?
– khùng à, Thôi về nhà đi má , chú chở cho kẻo ba mẹ nhóc lo
– Có ai muốn em ở trong nhà đâu mà mong, họ chia li dị rồi, em ở với mẹ mà bả lấy chồng khác rồi, thằng cha đó em sợ lắm, kiểu như lúc nào cũng có ý đồ xấu với em, anh cho em nghỉ nhờ một hôm thôi nha, mai em dọn đồ qua nhà ngoại em ở
Tôi tính từ chối mà thấy nhỏ tội tội sao sao ấy
– Thôi cũng được, chú có thể cho nghỉ nhờ một đêm nhưng ngày mai phải về nhà mình nha nhóc
– Được thôi, nhưng em nói thật với anh là mai em không về nhà đâu, em sẽ sang nhà bạn em thôi
- muốn đi đâu thì đi , h về nhà chú ăn cơm , chú đói rồi
Về tới nhà
Tôi kêu con bé ngồi ghế nghỉ uống nước xíu , rồi hỏi nó :
-nhóc tên gì , mấy tuổi , nhà ở khúc nào ?
– Em tên Thùy Dương , 17t , nhà con ở chợ Bà điểm ạ
– Chú tên là Phước , chú làm kỹ sư ở tân bình
– Em học lớp 12, nhìn anh trẻ măng vậy sao cứ xưng chú với em vậy
- nhìn chú trẻ vậy à ?
- em nói thật mà ! Vậy anh bao nhiêu tuổi
- chú 31 tuổi rồi Haha
- trời ụ, hổng tin được luôn á, em nghĩ anh tầm 25 26 gì thôi
- có vợ chưa anh
- chưa
- anh lại điêu cái mồm rồi, đẹp trai còn giàu như chú mà ế hơn 30 chục năm à , ma nó tin á
- ờ, ko tin thì chịu
Chợt nhớ ra điều gì, cô bé ngần ngại lúng túng rồi bảo tôi.
– Hay là thôi anh ạ, nhỡ bố mẹ anh thấy lại la em thì chết, em ngại bố mẹ anh lắm, thôi em không vào nữa đâu, em qua nhà bạn em đây
–
Tưởng gì, chú ở 1 mình à, ba mẹ chú ở dưới quê hết rồi , cứ tự nhiên như ở nhà , chú đi làm cả ngày à, lâu lâu nghỉ đc 3 4 hôm thôi
– thôi , vậy em hổng ngại nữa
Tôi quay lại cười nhìn con bé rồi nói:
– nhà chú còn dư căn phòng trên lầu á, nhóc chịu khó dọn dẹp sơ qua rồi ngủ, phòng đó bỏ không ko có ng ở nên chú lười dọn lắm, à mà thôi nhóc vô phòng chú ngủ đi rồi chú ngủ phòng đó cũng được
Nhỏ mỉm cười với tôi rồi đi theo tôi
Tới nơi nhỏ nhìn thôi thẹn thùng
– Nhưng mà em không mang quần áo đâu đấy, tí nữa anh phải cho em mượn quần áo đấy nhé, được chứ?
- khùng à
bỏ mẹ rồi, bố con hâm
Tôi liền chạy lên phòng dọn sơ qua không quên dọn đi mấy cuộn khăn giấy để trên bàn
...đi xuống lại phòng khách
- ủa sao anh tốt với em vậy, em vs anh mới quen mà
- thôi hỏi nhiều quá, đi mua đồ nè má
Xong xuôi tôi chở con bé ra ngoài mua đồ , tôi ko quên mua mấy vật dụng cá nhân cho nó nữa chứ tôi ở một mình nên cũng thiếu
Tôi chở nó về nhà , trên đường nó cứ hỏi tôi:
- anh có ny chưa ?
- chú ế hơn chục năm rồi nhóc ơi
- sạo ! Tốt bụng , đẹp trai , có sự nghiệp như anh sao mà ế được ...
- lại nữa, bớt cái mồm lại tôi nhờ
.......
Chở nó về nhà tắm rửa xong rồi lại chở nó ra ngoài ăn tiếp
Tôi nhìn nó chằm chằm , thật sự tôi chưa bao h gần gũi với một đứa con gái nào cả
– Sao anh cứ nhìn em vậy, em ăn xấu lắm à, ăn đi chứ nào để em ăn một mình à, thôi nào, anh ăn đi?
Tôi phì cười trước những lời năn nỉ của con bé lên cũng gắp ăn vài miếng ,chẳng mấy chốc mà chúng tôi đã ăn xong bữa ăn

....
Tôi chở con bé đi ăn kem, uống trà sữa, xong đi lòng vòng cho đỡ buồn ....
Tầm gần 10h thì về .... cho nó ngủ sớm mai đi học nữa
10h30 tối, tối nghỉ nó ngủ rồi nên tôi lại ra ban công ngồi tiếp
Ngồi ngắm trời ngắm đất rồi sũy nghĩ về sự đời ... tình yêu
Phải chăng mình đã cô đơn quá lâu rồi ,
Chắc đến lúc mình nên tìm cho mình một tình yêu ... rồi tôi lại thoáng nghĩ đến con bé
Con bé mà không biết gì về nó cả !
Nhưng lạ lắm, từ khi nó bước vào ngôi nhà này thì ngôi nhà trở nên khác ... hẳn chắc tại có mùi của con gái ...
Không biết nó sao nữa .... ngủ hay chưa ... lạ chổ nó có ngủ đc không nữa
Cái đm tự nhiên tôi lại nghĩ nhiều về nó ...
Ko đc rồi .... ko lẽ tôi rung động trước nó
Ko đc ... tôi ko thể yêu một đứa con nít tính tình nông nổi bồn bột như nó đc
Không đc....
Tôi làm nhẹ điếu thuốc để lấy lại bình tĩnh ....
....

- sao anh chưa ngủ ? Mai anh không đi làm hả
- ko ! - tôi giật mình
- sao anh tốt vs em vậy ?
- không biết ?
- tại sao anh không xưng anh em với em ?
Em lớn rồi mà ???
- không thích
Bỗng nhỏ ôm choàng từ sau tôi nhẹ nhàng nói với tôi :
- anh có muốn em về ở chung với anh luôn không ?
- điên à !
Đang tính chửi nó thì nó dùng tay khóa môi tôi lại, hôn xong nó hôn tôi nhẹ một cái
- kệ, em hông quan tâm
vậy anh cưới em đi , rồi em về ở chung với anh !!!
Nói xong nó định hun tiếp nhưng Tôi liền hất 2 tay nó ra
- khùng rồi , ngủ đi
Nói xong tôi quay lưng đi , chạy xuống phòng khách giả bộ ngủ nằm trằn trọc tới 1h sáng thì ngủ lúc nào không biết nữa ...
Suy nghĩ về nụ hôn đầu đời của mình , thích lắm @@
Sáng tỉnh dậy, tôi xuống bếp nấu đồ ăn sáng , nấu xong tôi lên phòng gõ cửa
- nhóc , dậy ăn sáng nè !
Kêu mấy lần thấy vẫn vậy nên tôi đi xuống nhà , tôi nghĩ chắc nó mệt , thôi kệ cho nó ngủ tí nữa, hình như vẫn còn sớm
30p sau , thấy ko xuống tôi lên kêu nó
- Dương ơi ! Dậy đi học nhóc!
Kêu hoài ko nghe tôi đập cửa nhưng ko thấy nó
Tôi đi khắp nhà tìm nó nhưng ko thấy , chỉ thấy vỏn vẹn mảnh giấy trên bàn
" cảm ơn anh ! Yêu anh !
- Dương - "
Tôi đứng hình mất 5s, tôi làm ngao thuốc lấy lại tinh thần
Tôi bình tĩnh xem lại nhà mình có mất gì không nhưng may mắn là không mất gì…

Tôi ko bất ngờ cho lắm ... tôi ăn xong tính chạy qua q1 có công chuyện thì không thấy cái bóp với con sam sung ultra s21 của mình để trên bàn nữa ...
... Tự nhiên đau bụng quá các bác ạ