Thử 1 ngày ko dùng đt đi. Tích cực đi bộ hay chạy thể dục cho ô xi lên nào mới thông thoáng đc.
T kém ak. Đm giờ làm cv thấp kém bạn bè nó thấy nó coi thườngdo mày kém mà còn ngại vất vả thôi, sợ xã hội coi thường
Đmmmm mLên tiktok làm ký sự về 1 thằng ở đợ..ăn bám bố mẹ.. đảm bảo sẽ có rất nhiều thanh niên flow kênh. cố lên bro. phải biết biến nguy thành cơ
t đã từng làm vậy. Nhưng lúc đó có cv có tiền mà t vẫn mông lung chán nản và chỉ muốn nghỉ thoát ra khỏi đó về ở trong phòng. Có tiền t cũng ko đc vui vẻ. Điều t thực sự muốn là ko đi làm là ở nhà gặm nhấm mớ overthinking tiêu cực. DmTao bắt đầu cũng muộn . Nhưng cũng không như mày . Cuộc đời ngoài kia thiếu đéo gì việc , không lao động bằng chất xám dc thì chân tay . Cái mày thiếu là sự bắt đầu . Kiên trì một chút vs công việc nào đó . Khi cầm dc đồng lương trên tay thì ngày qua ngày sẽ cải thiện tình trạng hiện tại
Dm cũng muốn chơi mà đéo có ai chơi. T là gánh nặng vcl.M chơi gái hay chơi cờ bạc ma túy gì thử đi.
Chứ sống mà không chơi gì phí lắm.
Còn không chơi thì nghĩ cách chết đi chứ ông bà già m có cũng đến lúc chết rồi ai nuôi m nữa. Nên tìm cách kết thúc cuộc đời đỡ gánh nặng cho bố mẹ![]()
Cái tôi mày hơi cao. Mày nghĩ mày tài giỏi hay là một cái lồn gì đó kinh khủng lắm cho nên mày đéo thể làm nổi một cái việc gì cho đến nơi đến trốn. Mày được bố mẹ nuôi cho nên mày chưa rơi vào tình cảnh đói ăn theo đúng nghĩa đen thì sẽ đeo bao giờ mày tỉnh ra được.Mình 30 tuổi, ko lập gđ. Chẳng hứng thú với gì. Ko hợp đi làm khi làm đâu cũng chỉ đc 1 ngày. Thất nghiệp ở nhà ba mẹ nuôi. Bị chán nản cùng cực và mỗi ngày ăn xong chỉ muốn nằm. Ngồi bàn làm gì cũng thấy bức bối ko tập trung đc chán nản lại lên giường nằm. Còn bị ám ảnh xã hội, con người. Luôn lẩn trốn đi. Cũng chẳng dùng nổi mxh. Ko có mqh nào. Cũng chẳng muốn kết bạn làm gì. Người ta sống vì vợ chồng con cái. Mình mông lung chán nản quá ko có quyết định đc gì trong cs của mình. Muốn sống như thế nào thì năng lực ko làm đc. Đành nằm thẳng
T nghĩ m nên xem lại bản thân và suy nghĩ, xem việc m đi làm kiếm đồng tiền bị bạn bè coi thường hay mai sau khi bố mẹ này già hết sức lao động, nhưng lúc ấy m lại không có khả năng chăm sóc cả bản thân lẫn bố mẹ. Lúc ấy sĩ diện còn để làm gì không? M sinh ra lành lặn đã là 1 ưu thế quá lớn rồi, ngoài kia còn rất nhiều người khó khăn hơn m mà ngta vẫn cố gắng vươn lên. Nếu m nói m thương bố mẹ mà không biết đường vươn lên thì t nghĩ là thương mõm thôi.Dm cũng muốn chơi mà đéo có ai chơi. T là gánh nặng vcl.
Đã ko kiếm ra tiền còn báo.
T thấy tk ml này nói cũng đúng này. Nhiều tk giờ nó sống sung sướng trong vòng tay bố mẹ quá, thả ra xã hội mà không biết thích nghi vươn lên thì như cục thịt thừa. Mai sau t sẽ không dạy con t kiểu ấy.Cái tôi mày hơi cao. Mày nghĩ mày tài giỏi hay là một cái lồn gì đó kinh khủng lắm cho nên mày đéo thể làm nổi một cái việc gì cho đến nơi đến trốn. Mày được bố mẹ nuôi cho nên mày chưa rơi vào tình cảnh đói ăn theo đúng nghĩa đen thì sẽ đeo bao giờ mày tỉnh ra được.
Giải pháp cho mày:
1. Ngửa tay vay bố mẹ 10tr, hẹn trong 1 năm trả để cầm dắt lưng đi lập nghiệp.
2. Sau khi có tiền thì đi làm xa ( Bắc thì vào Nam, còn Nam thì ra Bắc), tóm gọn là phải rời xa vòng tay bao bọc của bố mẹ mày.
3. Sau khi đến miền mới, thì dành ra 50% để dành cho việc thuê nhà, ( càng rẻ càng tốt nhé). 50% dành cho việc sinh hoạt, ăn uống trong thời gian tìm việc. Đỏ thì tìm dc việc sớm, đen thì lúc hết tiền ăn vẫn đéo tìm dc việc ( và chính cái đen này sẽ là liều thuốc cho mày).
Bonus thêm cho mày:
- Đen đéo tìm đc việc mà hết tiền. Mày đói thì đầu mày sẽ ắt nẩy số, sẽ nghĩ ra các kiểu để kiếm tiền. Ở vùng lạ đéo ai biết thì có cái lồn gì mà xấu hổ.
+ Liều và lì thì đi trấn lột, cướp bóc ( thôi thì số mày nó vậy rồi, có thể lên đại ca đại cốc, hoặc chết đường chết chợ)
+ Đi nhặt rác đêm , loanh quanh ngày cũng được đôi lít
+ Có xe thì đi grab, chạy cả ngày ngoài đường cũng có cái vui.
+ Đi thông cống, thông bể phốt, sửa điện thuê cho mấy đứa con gái thuê trọ đéo biết làm
+ Đến các nơi có đền, thấy chỗ nào người ta đang hầu đồng thì đừng chờ mà nhặt tiền ( ngày cũng được vài lít, múa đẹp có khi lại đc hội đồng bóng nó cho tiền triệu).
V..V
Đấy là lối sống vô vi của các bật trí giả ngày xưa, làm mà như không làm, không làm mà như đang làm. Đéo làm gì thì cũng xem như một loại lương thiện cmnr, cứ cơm ngày 2 bữa đừng báo cha báo mẹ gì thì tao nghĩ cũng ổn, nhiều thằng ra xã hội bốc phét như thánh nhưng đi làm kiếm tiền thì ít mà báo nhà thì nhiều, tụ trung lại đâu cũng vào đấy cả.Mình 30 tuổi, ko lập gđ. Chẳng hứng thú với gì. Ko hợp đi làm khi làm đâu cũng chỉ đc 1 ngày. Thất nghiệp ở nhà ba mẹ nuôi. Bị chán nản cùng cực và mỗi ngày ăn xong chỉ muốn nằm. Ngồi bàn làm gì cũng thấy bức bối ko tập trung đc chán nản lại lên giường nằm. Còn bị ám ảnh xã hội, con người. Luôn lẩn trốn đi. Cũng chẳng dùng nổi mxh. Ko có mqh nào. Cũng chẳng muốn kết bạn làm gì. Người ta sống vì vợ chồng con cái. Mình mông lung chán nản quá ko có quyết định đc gì trong cs của mình. Muốn sống như thế nào thì năng lực ko làm đc. Đành nằm thẳng
Tao thấy mỗi mày là nói chuẩn, nằm thẳng ở nhà cũng là một nghiệp Thiện, xã hội bớt đi một thằng cờ bạc rượu chè gái gú hoặc đâm chém giết người, lão Tử ngày xưa nói vô vi là vậyĐấy là lối sống vô vi của các bật trí giả ngày xưa, làm mà như không làm, không làm mà như đang làm. Đéo làm gì thì cũng xem như một loại lương thiện cmnr, cứ cơm ngày 2 bữa đừng báo cha báo mẹ gì thì tao nghĩ cũng ổn, nhiều thằng ra xã hội bốc phét như thánh nhưng đi làm kiếm tiền thì ít mà báo nhà thì nhiều, tụ trung lại đâu cũng vào đấy cả.
T cũng bị trầm cảm. Và t ko tự kéo t ra khỏi trầm cảm được. Tâm trí t nó luẩn quẩn chán nản akTRẦM CẢM NẶNG RỒI. Đi khám bệnh gấp đi tml.