-Ông lấy tay lau mồ hôi và nghĩ đến tối hôm qua…
– Cháu cảm ơn chú, chú lại đích thân đưa cháu về nhà thế này…
– Ngồi cạnh ghế lái ông Vũ là một cô gái cũng trạc tuổi con dâu ông.
– Chú thấy liên hoan xong ai nấy đều về nhà, mỗi cháu đứng chờ bạn hay sao?
– Ông Vũ liếc ngang thấy bộ đùi trắng của con bé tên Trang, là nhân viên mới vào làm ngân hàng ông.
– Dạ, cháu chờ chồng đón, nhưng ông ấy đi với bạn rồi, cũng may có chú…
– Trang nhìn ông Vũ cười mỉm, tuy gương mặt không xinh bằng con dâu ông nhưng Trang có làn da trắng không kém Thảo.
– Ô cháu có chồng rồi à, mà cháu năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
– Ông Vũ hỏi dò, ông lái xe đưa Trang đi lòng vòng khắp nơi.
– Cháu năm nay 28 ạ, ơ cháu tưởng chú là người duyệt hồ sơ của cháu chứ ạ.
– Trang nhìn ông Vũ ngạc nhiên.
– Chú chỉ duyệt hồ sơ của mấy bạn xinh xinh thôi khà khà!!
– Ông Vũ cố tình để lộ bản tính của mình.
– Chú ý nhờ, thế chú thấy cháu không xinh à?
– Trang đập nhẹ vào tay ông Vũ vờ giận dỗi, vừa mới quen biết được hai tuần nhưng Trang lại tỏ ra rất thân thiết với ông Vũ. Ở Ngân hàng ông Vũ đáng tuổi bác của rất nhiều người nhưng ông Vũ chỉ cho phép nhân viên gọi mình bằng chú, như vậy sẽ vớt vát lại được một chút gì đó, vì ông ghét bị coi là người già.
– Khà khà!! Chú đùa đấy, cháu xinh lắm!
– Ông Vũ nói xong câu đó bỗng dưng cả xe im bặt.
– Thế trước khi vào Ngân hàng chú làm thì cháu đã làm ở những đâu rồi?
– Thấy ái ngại ông Vũ liền hỏi, với kinh nghiệm của một giám đốc thì ông không thiếu câu hỏi dành cho Trang.
– Dạ cháu làm ngân hàng ở quận Thanh Xuân nhưng không hợp với giám đốc ở đó ạ. – Trang tâm sự.
– Ơ sao lại không hợp hả cháu?
– Ông Vũ cũng tò mò vì Trang cũng vừa nói đến người cùng cấp với mình.
– Bác ấy dê lắm ạ…
– Trang nói lí nhí.
– Khà khà khà!!! Trời ạ, hóa ra là vậy, nhưng chú… cũng dê lắm đó!
– Ông Vũ liền rào trước đón sau.
– Cháu không thấy thế, cháu thấy chú hiền lành, dễ gần, hòa đồng với mọi người lắm ạ. – Trang khen ông Vũ nức nở.
– Khà khà! Cháu khéo ăn nói thật đó…
– Ring ring ring!!! Dạ alo…
– Trang cầm máy nghe điện thoại, ông Vũ lại liếc nhìn xuống chiếc váy zip màu sữa đang bị vén lên của Trang, cặp đùi nó khá trắng, nhưng nhìn ngực có vẻ hơi nhỏ.
– Kệ anh ấy đi, con không quan tâm.
– Nói xong Trang tắt máy.
– Sao thế cháu?
– Ông Vũ hỏi.
– Chồng cháu…
– Sao thế, chú đưa cháu về có tiện không? – Không sao đâu ạ, bọn cháu ly thân rồi…
– Vừa nói Trang vừa nhìn ra cửa sổ.
– Vậy à… chuyện vợ chồng cháu chú không tham gia nhưng cháu ạ, ta không hợp với người ấy thì có nhiều cách giải quyết, tốt nhất nên dứt khoát để đem lại hạnh phúc riêng cho nhau, cháu hiểu chứ.
– Ông Vũ an ủi, có thể là những lời nói bình thường nhưng nó phát ra từ địa vị giám đốc thì nó cũng khác người thường, điều đó khiến Trang dễ được an ủi hơn.
– Anh ấy yêu bao nhiêu người rồi ạ, yêu nhiều lắm, như kiểu thoát khỏi cháu là một gánh nặng…
– Tại sao là gánh nặng được, một người xinh đẹp như cháu phải là diễm phúc mới phải… – Hihi chú ý nhờ…
– Trang mỉm cười.
– Khà khà…
– Ông Vũ cười.
– Chú Vũ…
– Bỗng Trang nói nhỏ nhẹ.
– Sao cháu, sắp đến nhà cháu rồi!
– Cháu vừa nhắn tin cho mẹ, tối nay… cháu ngủ nhà bạn…
– Trang liếc nhìn ông Vũ cười, vì trước khi vào làm nàng đã nghe rất nhiều điều tiếng về ông Vũ, không biết nàng có ý đồ gì đây.
– Vậy… nhà bạn cháu ở đâu?
– Ông Vũ cảm thấy lộc sắp tới.
– Thực ra chú cứ đưa cháu đi vòng vòng thế này suốt đêm được không…
– Trang quay mặt ra cửa không nhìn ông Vũ.
– …
– Ông Vũ im lặng không nói gì, ông biết con bé này đang có ý đồ với mình, chắc nó muốn thăng tiến đây mà, nếu vậy cũng chỉ giống những đứa con gái bình thường khác. Nhưng mỡ dâng miệng mèo thì tội gì không húp… – Được chứ, mai cũng là ngày nghỉ, vậy cháu đói không?
– Ông Vũ nói và nhìn chằm chằm vào đùi Trang.
– Cháu không… cháu thấy mệt thôi…
– Trang nhắm mắt lại. Ông Vũ nhìn biết cá đã vô lưới rồi, ông cười thầm. Ông Vũ tự hào về chức vụ của mình. Ở ngân hàng ông là một người sếp tài giỏi, quyết đoán, tuy nhiên… ông còn được mấy bà trưởng phòng đặt cho biệt danh Fuck guy. Tuy mọi người có biết nhiều điều tiếng về ông Vũ nhưng không ai dám hé răng một lời, vì số lương mà ông Vũ trả cho họ cao hơn những ngân hàng khác gần gấp đôi, vì tài giỏi nên dù chỉ là một giám đốc chi nhánh nhưng mỗi khi ông Vũ đề xuất điều gì lên Tổng công ty cũng đều được duyệt, đó cũng là thế mạnh của ông Vũ, nên ông có thể hô mưa gọi gió, một tay che cả bầu trời được. Không biết bà Hiền đã bị ông Vũ cắm cho bao nhiêu chiếc sừng rồi.
– Hay… chú cháu mình đi vài vòng nữa rồi, chú có ông bạn làm khách sạn, chú đưa cháu về đó nghỉ nhé, nghỉ ngơi đi, hôm nay cháu uống cũng nhiều…
– Ông Vũ không ngại đề xuất vấn đề nhạy cảm vì với kinh nghiệm của mình ông biết tỏng hết rồi. Trang không nói gì, là tín hiệu đèn xanh, ông Vũ liền phi xe thẳng tới khách sạn chứ không đi lòng vòng nữa, một khách sạn 5 sao tiêu chuẩn quốc tế, ông Vũ đi thẳng xe xuống hầm và đưa cho Trang một chiếc chìa khóa.
– Cháu lên nghỉ đi! – Ông Vũ cười nói, nét mặt già nua ở tuổi 60 hiện rõ hai chữ sở khanh.
– Chú đã thuê phòng đâu… – Trang cầm key phòng trong ngạc nhiên, chẳng nhẽ… ông ta đã thuê phòng trước.
– Thì đây là khách sạn của bạn chú mà, lúc nào chú chả có chìa khóa. – Ông Vũ cười thầm, đây là cái chìa khóa ông thuê theo tháng ở đây, không biết bao cô gái đã lên cái phòng đó rồi.
– Dạ… – Trang mở cửa xe từ từ.
– Cháu lên nghỉ nhé, chú về đây! – Ông Vũ cười nói với ra.
– Vâng… – Mắt Trang mở to, nàng cũng không biết nói gì nữa, chỉ rất ngạc nhiên vì ông Vũ không đòi lên phòng.
– À! Trang ơi!!! – Trang đi được vài bước tới thang máy thì nghe giọng ông Vũ gọi với ra.
– “Biết ngay mà” – Trang trùng mắt xuống cười mỉm. Quay ra đã thấy ông Vũ đỗ xe gọn gàng rồi, nàng lại càng buồn cười “tưởng thế nào”.
– Cho chú lên đi vệ sinh nhờ với! – Ông vũ lệ khệ chạy đến với cái bụng béo, nhìn ông Vũ thấp hơn Trang một chút vì Trang đang đi guốc.
– Dạ… “văn chung của bọn đàn ông” – Trang vừa cười thầm vừa nghĩ.
Sau đó nàng cùng ông Vũ đi vào thang máy. Vừa vào phòng ông Vũ thấy Trang lao luôn vào toilet, một lúc sau ông nghe thấy tiếng nước chảy, chắc con bé đang tắm. Ông Vũ cười thầm “chủ động thế này chắc hàng họ bét nhè chè cháo rồi”.
– “Cạch!” Tiếng cửa phòng vệ sinh, ông Vũ thò tay vào trong quần kéo con cu của mình chổng hướng 12h, ông Vũ rất tự hào về thằng nhỏ của mình, biết bao cô gái trẻ chết mê chết mệt vì nó, đơn giản vì nó vừa to vừa dài, tầm 20cm lúc cương gì đó, phần thân dầy như cổ tay, mỗi tội đầu chim nhúm lại một chỗ như trẻ con chưa lột bao quy đầu, bầy nhầy toàn da lúc cương lên nhìn như đầu viên đạn, thực ra không phải chim ông chưa lột bao quy đầu mà do cấu tạo của chim ông Vũ là vậy. – Ơ chú chưa về ạ? – Trang bước ra ngoài hỏi một câu rất hồn nhiên, nàng choàng một chiếc áo choàng tắm màu trắng quanh ngực.
– Chú chưa kịp đi vệ sinh cháu đã vào phòng còn gì. – Ông Vũ cười.
– Ơ! Cháu quên hihi… – Trang đi qua người ông Vũ, một làn hương thơm phảng phất khiến ông Vũ cửng lên một cái. Ông Vũ chui vào phòng vệ sinh, ông không đi vệ sinh mà ông lôi con cu ra sục rửa sạch sẽ. Lúc bước ra ngoài ông chỉ mặc mỗi chiếc quần sịp, cởi trần chiếc bụng béo của ông nẩy tưng tưng theo bước chân.
– A!!! Chú! Chú Vũ… Sao chú không mặc gì? – Trang vờ ngạc nhiên nhưng nàng lại cười thầm trong bụng. “Đúng là đàn ông giống nhau, giám đốc hay người thường thì cũng chỉ thế mà thôi”. Nhưng khi nàng liếc xuống cái ụ quần lót của ông Vũ thì nàng chuyển từ cười thầm sang sợ hãi, cả đời nàng chưa nhìn thấy con cu nào to đến vậy, cái ụ to như ụ đất, hằn lên trong quần cái dương vật to tổ bố của ông Vũ, đây là con trăn chứ con chim gì…
– Ơ… chú… – Bị Trang làm bối rối, bình thường mấy con “gà” của ông Vũ sẽ chẳng nói gì mà tự động dâng hiến, nhưng hôm nay Trang lại hỏi một câu làm ông Vũ thật khó trả lời.
– Cháu tưởng… chú đi vệ sinh… rồi chú về ạ… – Trang vẫn bị cuốn hút bởi cái dương vật của ông Vũ, nhưng ý định của nàng hôm nay không phải vào đây chịch với ông già 60 tuổi này, trước đây cũng vì bị gạ địt bởi ông giám đốc ngân hàng cũ nên nàng mới nghỉ việc. Ngày hôm nay Trang chỉ muốn chăn dắt ông Vũ một chút, ai ngờ ông ấy lại mạnh dạn đến vậy, khác hẳn với tính cách ngày thường của ông.
– Thì chú… Chú… – Ông Vũ không biết nói gì, chưa bao giờ ông ngại thế này, ông đi đến chiếc giường và ngồi xuống, chiếc đệm lõm hẳn xuống do sức nặng của ông.
– Hay… chú đưa cháu về được không… cháu xin chú… – Trang bắt đầu mất kiểm soát tình thế, nàng bắt đầu có chút sợ hãi, nàng nhìn mặt ông Vũ càng lúc càng thấy không ổn, có lẽ ông nứng lắm rồi.
– Thực ra… chú thấy cháu rất giống… vợ chú ngày xưa… hôm nay cháu có thể… – Vừa nói ông Vũ vừa tiến đến nắm vào tay Trang và kéo lại giường.
– A!!! Không!!! Chú Vũ!! Cháu xin chú… a!!! – Do ông Vũ khỏe hơn nên chiếc khăn tắm tuột ra để lộ thân hình cũng không đến nỗi như ông Vũ tưởng, trắng tinh không tì vết, nhưng con bé vẫn mặc quần lót và chiếc áo lót không dây, ông Vũ cứ tưởng nó đã cởi hết ra, chẳng lẽ… ông Vũ cảm thấy điều không ổn. Trang bị kéo nằm xuống giường, nàng cau mày nhìn ông Vũ.
– “Bỉ ổi, đàn ông là những sinh vật bỉ ổi, lôi cả vợ ra làm lý do cho những điều vô đạo đức này…” Trang thầm nghĩ nhưng nàng không biết rằng chính nàng là người đã bày trò này ra trước. Thực ra nàng chỉ muốn chơi đùa với ông Vũ một chút, đá đưa để lấy ít lộc từ ông nhưng không ngờ mọi việc lại xảy ra như thế này, khác gì gà chui đầu vào rọ.
Bỗng nhiên ông Vũ đứng dậy nhìn Trang. Trang rất sợ khi thấy ánh mắt này của ông Vũ, nàng cúi mặt xuống tránh né. Là một CEO ông Vũ nhận ra ngay đây giống như một cái bẫy.
Trang đứng dựa lưng vào tường, nhìn ông Vũ với ánh mắt xa xăm. Ngoài cửa sổ, đèn thành phố nhấp nháy như dòng suy nghĩ đang lấp lửng trong đầu cô.
– Chú biết không… có những lúc người ta không cần yêu để làm một điều gì đó. Chỉ cần cảm thấy… đủ lý do.
Ông Vũ không nói, chỉ chậm rãi ngồi xuống ghế, mắt không rời khỏi Trang.
– Cháu giận chồng cháuthật đấy. Không phải vì chuyện phụ nữ khác. Mà là cái cách anh ấy xem nhẹ em. Như thể… cháu chỉ là một phần phụ trong cuộc đời của anh ấy, không đáng được tôn trọng. – Giọng Trang khẽ run lên.
Ông Vũ gật đầu, ra chiều thông cảm. Nhưng ông không ngờ Trang lại bước đến gần và nói tiếp:
– Cháu muốn bước lên vị trí cao hơn, có tiếng nói hơn. Ở cái ngân hàng này… đâu phải chỉ có năng lực là đủ. Chú thừa biết điều đó. – Cô nhìn ông thẳng thắn.
– Cháu nghĩ chú giúp được?
– Em biết anh có thể. Và em không muốn xin xỏ. Em chỉ đang… đưa ra một đề nghị mà cả hai đều có lợi. Không có tình yêu, không cần hứa hẹn. Chỉ cần tôn trọng.
Ông Vũ bật cười nhẹ – không phải kiểu cười háo hức của một kẻ sắp “được hưởng”, mà là nụ cười của một người từng trải nhận ra: con bé này không đơn giản, nhưng lại rất thật.
– Được thôi… – ông nói, giọng trầm xuống – Chú đồng ý. Nhưng chú cảnh báo trước: càng leo cao, gió càng lạnh. Cháu có chịu được không?
Trang khẽ gật đầu:
– Em đã lạnh sẵn rồi.
Vì thấy vô lý 1 con nhân viên thèm quyền lực như Trang bạn của Thảo ở tập 1+ sếp Vũ cáo già lắm chiêu. Đã vô khách sạn lột đồ rồi mà ko chịch. Quá vô lý nên t viết tiếp thử, có đồng dâm nào thêm ý tưởng không?