Tao tên Long, 30 tuổi, độc thân, làm sale cho một công ty xuất nhập khẩu ở quận 3, Sài Gòn. Tao không khoe, nhưng tao tự tin mình ổn: cao 1m8, gym đều, mặt mũi cũng gọi là tạm được, cộng thêm cái “vũ khí” 18cm mà mày biết rồi đó.

Chuyện tao sắp kể là về nhỏ Hương, vợ thằng đồng nghiệp cũ của tao, có chồng yêu chồng nhưng cuối cùng vẫn “lên giường” với tao. Lý do? Chồng nó yếu, chim bé, không làm nhỏ sướng. Nhưng mà chuyện không đơn giản như chung mày nghĩ đâu.
Hương làm cùng công ty tao, phòng kế toán. Nhỏ 28 tuổi, dáng chuẩn, da trắng, tóc ngắn nhuộm nâu, kiểu con gái nhìn là muốn “đè” ngay. Nhưng nhỏ có chồng rồi, cưới được 4 năm, có một thằng nhóc 3 tuổi. Chồng nhỏ, thằng Tâm, tao quen. Nó làm kỹ sư, hiền lành, chăm chỉ, nhưng nghe đồn “yếu” vãi. Hương hay than thở với mấy chị em trong công ty, kiểu chồng nó “làm ăn” không tới, 2 phút là xong, chim thì nhỏ xíu, làm nhỏ lúc nào cũng bứt rứt.
Tao với Hương ban đầu chỉ là đồng nghiệp bình thường. Nhỏ hay nhờ tao sửa máy tính, vì tao rành IT hơn mấy thằng khác. Mỗi lần ngồi gần, tao thấy nhỏ hay liếc tao, kiểu ngại ngại nhưng tò mò. Tao biết thừa con gái nhìn tao thế là có ý, nhưng tao kiềm, vì vợ người ta, đụng vào là lằng nhằng. Nhưng mà mày biết không, cái gì càng cấm, càng muốn.
Hồi công ty tổ chức đi chơi ở Phú Quốc, mọi chuyện bắt đầu. Tối đó, cả đám nhậu, Hương uống hơi nhiều, mặt đỏ bừng, ngồi cạnh tao kể chuyện chồng con. Nhỏ nói: “Anh Long, em yêu anh Tâm thật, nhưng ảnh yếu quá, em khổ tâm lắm.” Tao nghe mà máu nóng dồn lên đầu. Tao đùa: “Yếu thì tìm thằng khỏe mà chơi, em!” Nhỏ cười, mắt long lanh, nói: “Thằng khỏe như anh hả?” Đm, câu đó như bật đèn xanh, tao biết cơ hội tới rồi.
Khuya hôm đó, cả đám về phòng, Hương nhắn tin tao: “Anh Long, qua phòng em, em say quá, sợ ngủ quên.” Tao qua, biết thừa nhỏ không say tới mức đó. Vào phòng, nhỏ mặc áo hai dây, ngồi trên giường, nhìn tao kiểu mời gọi. Tao không kiềm được, đè nhỏ ra. Tao không kể chi tiết đâu, nhưng mà 18cm của tao làm nhỏ rên la um sùm, kiểu như lần đầu được “sướng” thật sự. Nhỏ bảo: “Chồng em không làm em thế này bao giờ.” Tao nghe mà sướng cái ego, nhưng cũng thấy hơi tội thằng Tâm.
Từ đó, tao với Hương lén lút qua lại. Mỗi lần chồng nó đi công trình, nhỏ lại rủ tao qua nhà. Có lần làm ngay trên giường vợ chồng nhỏ, tao thấy hình cưới của tụi nó treo trên tường mà hơi rùng mình. Nhưng Hương thì mê tao, mê cái sức mạnh của tao trên giường. Nhỏ bảo: “Anh làm em thấy mình là đàn bà thật sự.” Tao biết nhỏ yêu chồng, nhưng cái nhu cầu thể xác nó mạnh hơn lý trí. Mà tao, nói thật, cũng nghiện nhỏ. Nhỏ đẹp, nhỏ dâm, làm sao mà bỏ được?
Chuyện vỡ lở khi thằng Tâm phát hiện tin nhắn của tao trong điện thoại Hương. Nó gọi tao ra cà phê, mặt bình tĩnh nhưng mắt đỏ hoe. Nó nói: “Long, tao biết tao yếu, không làm Hương sướng. Nhưng mày đụng vào vợ tao, mày khốn nạn thật.” Tao cứng họng, không cãi được. Tâm không đánh tao, chỉ bảo: “Tao sẽ ly hôn, nhưng mày đừng mơ cưới được Hương. Cô ấy yêu tao, không phải mày.” Tao về, thấy mình như thằng tồi. Hương thì khóc lóc, nói vẫn muốn ở với chồng, nhưng cũng không muốn bỏ tao.
Giờ tao vẫn lén gặp Hương, nhưng tao biết chuyện này không có tương lai. Nhỏ yêu chồng thật, tao chỉ là thằng “giải quyết nhu cầu”. Tao khỏe, chim dài, nhưng không thay được chỗ của thằng Tâm trong lòng nhỏ. Mà tao cũng không muốn dính vào lằng nhằng nữa. Có lẽ tao sẽ dừng, nhưng mỗi lần Hương nhắn tin, tao lại mềm lòng. Đàn ông mà, đôi khi chỉ nghĩ bằng “cái đó” thôi.
https://ibb.co/21cBKrF2