Tao từng là dân sale bất động sản, nghề này nghe thì oai nhưng thực ra cày bục mặt, ngày nào cũng phải cười tươi dù trong lòng chỉ muốn chửi cả thế gian. Làm sale, ngoài việc săn hợp đồng, đẩy số, tao còn phải học cách đọc người, nắm điểm yếu, và biến cơ hội thành tiền, hoặc đôi khi… thành cái khác ngon hơn.
Tao gặp em Linh, một con bé cũng làm bất động sản, xinh vãi đái. Mặt em nó xinh như hoa hậu, môi đỏ mọng, dáng thì ngon khỏi chê, ngực căng, mông cong, kiểu mà khách hàng nhìn là chỉ muốn ký hợp đồng ngay để được gặp thêm vài lần. Nhưng mà Linh có chồng rồi, một thằng kỹ sư hiền queo, nghe đâu thuộc dạng “công việc là tất cả”. Tao kệ, chuyện nhà người ta tao không xen vào, miễn đừng ảnh hưởng deal của tao.
Tao với Linh được ghép cặp để môi giới cho một ông khách VIP, một thằng cha đại gia muốn tậu căn penthouse tiền tỷ. Trong mấy buổi dẫn khách đi xem nhà, tao thấy Linh làm việc khéo léo vãi, không chỉ bán nhà mà còn bán cả sự quyến rũ. Tao không ngu, nhìn cách em nó nói chuyện, cười cợt với ông khách là biết có gì đó không sạch sẽ. Rồi một hôm, Linh để quên điện thoại ở phòng họp, tao vô tình liếc thấy tin nhắn hiện lên. Không phải chuyện công việc, mà là mấy dòng chat mùi mẫn, kiểu “tối nay qua khách sạn với anh nha” với ông khách kia.
Tao giữ kín chuyện đó, không nói gì. Nhưng một buổi chiều, lúc chỉ có tao với Linh ở văn phòng, tao đánh liều khơi chuyện.
- Linh, em chơi kiểu này cẩn thận chút, tao nói, giọng tỉnh bơ.
- Anh thấy vài thứ, không nói đâu, nhưng lỡ chồng em biết thì tan cửa nát nhà đó.
Linh tái mặt, môi run run, cố cười gượng hỏi tao muốn gì. Tao cười đểu:
- Chẳng muốn gì, nhưng em biết rồi đấy, bí mật này mà lộ thì toi.
Linh im lặng, mắt nhìn tao kiểu vừa sợ vừa dò xét.
Từ hôm đó, Linh thay đổi hẳn. Em nó bám tao, hỗ trợ tao trong mấy deal lớn, nhắn tin hỏi han liên tục.
Một lần, Linh rủ tao đi cà phê, bảo là bàn chuyện hợp đồng. Xong ly cà phê, em nó nói nhỏ, “Anh ơi, đi với em chút, em muốn cảm ơn anh vì giữ mồm giữ miệng.”
Tao biết thừa “cảm ơn” kiểu gì, nhưng cơ hội dâng tận miệng, thằng nào từ chối là ngu vãi.
Đi được nửa đường, Linh đổi ý, không qua căn hộ mẫu nữa mà dẫn tao thẳng đến một nhà nghỉ đèn mờ ảo, kiểu mà dân trong nghề hay dùng để “giao lưu”.
Vào phòng, Linh khóa cửa, chẳng nói nhiều, cởi đồ nhanh như chớp. Tao nhìn body em nó mà nuốt nước bọt, ngực căng tròn, eo thon, mông mẩy, da trắng mịn như sữa.
Linh chủ động đè tao xuống giường, hôn tới tấp, tay sờ soạng khắp người. Tao cũng chẳng vừa, lột đồ em nó ra, cảm giác như mở quà sinh nhật.
Lúc tao đè Linh ra, em nó ướt nhẹp, lồn em ấy nhiều nước vãi, hồng hào, nhìn là muốn lao vào ngay.
Tao đưa buồi vào, trời ơi, chặt vãi đái, bót đến mức tao chỉ muốn hét lên. Linh rên rỉ, hai tay bấu chặt vai tao, mắt nhắm nghiền, miệng thì gọi tên tao liên tục. Tao nhấp mạnh, cảm giác lồn em ấy siết chặt buồi tao, ướt át, nóng hổi, làm tao sướng đến mức chỉ muốn xuất ngay lập tức. Tao cố kìm, kéo dài thêm chút, nhưng Linh cứ uốn éo, rên to, làm tao chịu không nổi.
Cuối cùng, tao xuất trong sung sướng, mồ hôi nhễ nhại, còn Linh thì nằm thở hổn hển, mặt đỏ bừng.
Xong vụ đó, tao với Linh vẫn làm việc chung, nhưng có thêm cái “hợp đồng ngầm” chỉ hai đứa biết. Tao không ép em nó, nhưng rõ ràng cái bí mật tao nắm đã khiến mọi thứ đổi khác.
Trong nghề bất động sản này, đôi khi không chỉ bán nhà, mà còn bán cả những thứ chẳng ai dám nói ra. Mà nói thật, cái vụ nhà nghỉ với Linh, tao nhớ hoài, sướng vãi.
Chúc vợ TML chủ thớt toác lồn ha ha
Image IMG-3084 hosted in ImgBB
ibb.co