"Một cuộc sống mới"
Ngày Khánh trở về, họ không có tiệc tùng rình rang, không có lời chúc phúc ầm ĩ. Chỉ có họ, trong một không gian riêng, cùng ánh sáng mờ ảo của buổi hoàng hôn.
Khánh cầm tay V, kéo cô ra ngoài quán, nơi chỉ có một chiếc bàn nhỏ mà họ đã từng ngồi. Trước mắt họ là một ngôi nhà nhỏ, mái ngói đỏ, có một khu vườn nhỏ, đủ để trồng những cây hoa mà V yêu thích.
“Anh đã chuẩn bị cho chúng ta một nơi.” – Khánh nói, mắt sáng lên như một đứa trẻ.
V cười, nhẹ nhàng ôm anh.
“Vậy là em không phải chờ anh trở về quán cà phê mỗi ngày nữa, phải không?”
Khánh chỉ mỉm cười, không nói gì. Anh biết, không cần lời nào, tình yêu của họ đã đủ rõ ràng. Họ không cần gì ngoài nhau.
Thời gian trôi qua, quán cà phê vẫn còn đó, nhưng không còn là nơi duy nhất họ tìm thấy hạnh phúc. Bên nhau, họ xây dựng một cuộc sống mới – không phải chỉ là tình yêu trong một quán nhỏ, mà là trong một ngôi nhà, nơi cả hai cùng nhau chia sẻ từng ngày.
Mỗi sán, V vẫn pha cà phê, nhưng giờ đây, không phải chỉ có mình cô đợi. Khánh sẽ ngồi bên cạnh, nhâm nhi ly cà phê đen, và họ sẽ cùng nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi những tia nắng đầu ngày chạm vào mặt đất.
“Cà phê đen cho người em yêu.” – V sẽ nói, và Khánh sẽ đáp lại bằng nụ cười ấm áp.
Và họ biết rằng, dù cuộc đời có những lúc khó khăn, chỉ cần có nhau, tình yêu ấy sẽ luôn bền vững.🩷
21h18' ngày14.5.2025