LeVanTung
Tao là gay
Tốt nghiệp IT từ một trường top, bằng khá, GPA ổn, có dự án cá nhân, mình từng nghĩ đó là hành trang đủ vững để bước vào ngành. Nhưng thực tế tát thẳng vào mặt mình: Gần một năm rồi, mình vẫn chưa tìm được việc.
Ngày nào cũng vậy, mở máy lên, chỉnh CV, apply hàng chục công ty, rồi chờ đợi. Nhưng email phản hồi thì chỉ có hai loại: “Cảm ơn bạn đã ứng tuyển, nhưng chúng tôi đã chọn ứng viên khác” hoặc… chẳng có gì cả.
Mình bắt đầu tự hỏi: Mình đã sai ở đâu?
- CV đã chỉnh sửa rất nhiều lần, vẫn ít cty gọi
- Phỏng vấn thì có lúc vào sâu, nhưng rồi vẫn rớt
- Thuật toán, hệ thống, framework… học mãi vẫn cảm giác chưa đủ
Mỗi ngày trôi qua là một vòng lặp chán nản. Ban ngày nộp CV, tối ngồi đọc tài liệu, ôn lại những kiến thức cũ, làm thêm mấy project mới. Nhưng càng cố gắng, mình càng thấy mình bị bỏ lại phía sau.
Bạn bè mình có đứa đã đi làm ổn định, có đứa than công ty chán, sếp khó tính, lương thấp… nhưng ít nhất, chúng nó còn có một chỗ đứng. Còn mình, vẫn loay hoay ngoài cửa, không biết bao giờ mới bước vào được.
Rồi những cuộc gọi từ gia đình cứ đến đều đặn:
“Sao rồi con, có công ty nào nhận chưa?”
Mình ậm ừ, nói là đang đợi phản hồi, đang tìm chỗ phù hợp. Nhưng thật ra, đôi lúc mình chỉ muốn dập máy ngay để khỏi phải đối diện với sự thật.
Ngày xưa, ai cũng bảo học IT là ngành hot, chỉ cần chịu khó thì ra trường sẽ có việc ngon, lương cao. Nhưng bây giờ, nhìn lại, mình mới hiểu: IT không còn dễ như trước nữa.
Mình không biết bao giờ mới thoát khỏi giai đoạn này. Chỉ biết mỗi ngày vẫn phải tiếp tục cố gắng. Vì chẳng có lựa chọn nào khác.
Ngày nào cũng vậy, mở máy lên, chỉnh CV, apply hàng chục công ty, rồi chờ đợi. Nhưng email phản hồi thì chỉ có hai loại: “Cảm ơn bạn đã ứng tuyển, nhưng chúng tôi đã chọn ứng viên khác” hoặc… chẳng có gì cả.
Mình bắt đầu tự hỏi: Mình đã sai ở đâu?
- CV đã chỉnh sửa rất nhiều lần, vẫn ít cty gọi
- Phỏng vấn thì có lúc vào sâu, nhưng rồi vẫn rớt
- Thuật toán, hệ thống, framework… học mãi vẫn cảm giác chưa đủ
Mỗi ngày trôi qua là một vòng lặp chán nản. Ban ngày nộp CV, tối ngồi đọc tài liệu, ôn lại những kiến thức cũ, làm thêm mấy project mới. Nhưng càng cố gắng, mình càng thấy mình bị bỏ lại phía sau.
Bạn bè mình có đứa đã đi làm ổn định, có đứa than công ty chán, sếp khó tính, lương thấp… nhưng ít nhất, chúng nó còn có một chỗ đứng. Còn mình, vẫn loay hoay ngoài cửa, không biết bao giờ mới bước vào được.
Rồi những cuộc gọi từ gia đình cứ đến đều đặn:
“Sao rồi con, có công ty nào nhận chưa?”
Mình ậm ừ, nói là đang đợi phản hồi, đang tìm chỗ phù hợp. Nhưng thật ra, đôi lúc mình chỉ muốn dập máy ngay để khỏi phải đối diện với sự thật.
Ngày xưa, ai cũng bảo học IT là ngành hot, chỉ cần chịu khó thì ra trường sẽ có việc ngon, lương cao. Nhưng bây giờ, nhìn lại, mình mới hiểu: IT không còn dễ như trước nữa.
Mình không biết bao giờ mới thoát khỏi giai đoạn này. Chỉ biết mỗi ngày vẫn phải tiếp tục cố gắng. Vì chẳng có lựa chọn nào khác.