Lazylazy123
Yếu sinh lý
T đang nói đến công trạng thôi. So nhau thì so cái đấy thôi chứ cần gì giải thích. Thua là thua. Vũ nó bị tính kế bởi cả 2 nước, rồi bị hội đồng chết, nhưng thua là thua, nó vẫn phải chịu trách nhiệm, bị ae tổng sỉ vả.Trận thắng Vu Cấm - Bàng Đức thì may hơn khôn, Vu Cấm đóng quân ở vị trí trũng lại gặp trận mưa nhiều năm khó gặp nên bị nước cuốn trôi mẹ hết cả 7 đạo quân, cái này có thể nói là trời giúp Vũ vậy. Nói gì thì nói Vu Cấm cũng lâu ngày không cầm quân vì sau trận Xích Bích thì Vu Cấm đảm nhiệm công việc khai khẩn đồn điền và xây dựng hậu cần chứ không còn cầm binh đánh trận nơi tiền tuyến như trước nữa nên khả năng cũng bị cùn đi nhiều. Trận cứu viện Phàn Thành thì đúng là trong quân Tào chỉ còn Vu Cấm là đại tướng có thể cầm quân vì Hạ Hầu Uyên đã chết, Trương Liêu thì đang đóng ở Hợp Phì, Tào Nhân thì trấn thủ Phàn Thành rồi, Trương Cáp và Tử Hoàng thì vừa thua trận Hán Trung xong nên ko thể cho cầm quân, nhìn quanh chỉ còn Vu Cấm là đại tướng, Tháo điểm tướng không sai chỉ có điều ý trời giúp Vũ trong trận này thôi.
Vũ được lệnh trấn thủ Kinh Châu với nhiệm vụ đông hòa Tôn Quyền, bắc cự Tào Tháo, nhiệm vụ này chỉ cần một người có khả năng chính trị nhiều hơn là quân sự vì lúc này quân Tào sau trận Xích Bích cần thời gian để hồi phục nguyên khí, thủ vững được là tốt rồi chứ nghĩ gì đến chuyện phản công, bên Tôn Quyền thì thời Lỗ Túc chủ trương là liên minh Tôn - Lưu cự Tào rồi, đến thời Lã Mông thì chỉ cần khéo léo là có thể yên mặt nam nhưng Vũ quá kiêu ngạo dẫn đến phá vỡ liên minh. Nếu Bị để 1 người bình ổn như Triệu Vân thủ Kinh Châu thì có lẽ kết quả sẽ khác..
Chém Nhan Lương, Văn Sú thì chém lén thôi, chưa kịp bày trận lợi dụng tốc độ của Xích Thố lao vào chém tướng, về vũ dũng thì đúng là có thừa nhưng khả năng cầm quân thì nói ở trên, làm tướng chỉ huy 1 cánh quân thì được chứ soái lĩnh 1 phương thì không bằng Trương Phi, Hoàng Trung
Mã Siêu cầm quân ở trận Đồng Quan, đánh giá về Mã Siêu thì giỏi về chiến thuật nhưng thiếu tầm nhìn chiến lược, ưu thế ở Đồng Quan nằm hết ở kỵ binh giáo dài Tây Lương, khi Tào Tháo xây dựng thành công hệ thống công sự thì coi như an bài. Mã Siêu khá giống Trần Ngọc Thành ở chiến tranh Thái Bình Thiên Quốc, giỏi chiến thuật nhưng kém chiến lược, đứng dưới trướng người khác thì tốt còn để cho cầm binh chỉ huy 1 chiến dịch thì chưa đủ tầm.
Trương Phi ngoài việc chém Kỷ Linh thì chỉ với vài chục kỵ binh và vũ dũng của mình đã ngăn chặn hàng nghìn quân Tào ở cầu Trường Bản, vào Xuyên đánh thắng và thu hàng được Nghiêm Nhan, trận Hán Trung đánh bại danh tướng Trương Cáp. Xét tài năng cầm quân thì Phi phải trên Vũ vài boong, TQDN La gió dìm hàng Phi nâng Vũ lên thôi.
Hoàng Trung trong chiến dịch Tây Xuyên lĩnh ấn tiên phong, luôn cầm quân đi đầu khiến quân sĩ kính phục, chiến dịch Hán Trung chém Hạ Hầu Uyên - danh tướng quân Ngụy, tài năng quả thật không cần bàn cãi.
Lữ Bố trong TQDN miêu tả là kẻ thất phu, hữu dũng vô mưu nhưng thực tế là 1 kẻ có tài cầm quân, không phải tự dưng mà các tướng Trương Liêu, Cao Thuận, Trần Cung,.. chấp nhận Lữ Bố làm chủ tướng, về địa vị cũng là chư hầu đứng đầu 1 phương chứ không phải là hạng vớ vẩn như trong tiểu thuyết
Về thằng Vu Cấm, hình như tml lấy tình tiết của phim rồi. Thằng Cấm nó leo lên đến Tả tướng quân, max của max trong đám tướng ko phải của họ Tào rồi, đc trao cả Giả tiết việt mà m nghĩ nó là sự lựa chọn bất đắc dĩ của Tào Tháo ah. Thế nên thua là thua, sự thực là Vũ đã bắt đc Tả tướng quân nhà Ngụy, giết đc tướng tiên phong Bàng Đức, dìm chết 7 đạo quân Tào, uy trấn Trung nguyên khiến Tào phải tính cả rời đô.
Nhan Lương, Văn Sú cũng vậy, thua là thua. Vũ đánh trận trong đội hình Tào, là tướng mới hàng nhưng là nhân vật sáng nhất trong giai đoạn đầu trước khi bỏ đi là công trạng ko thể chối bỏ của Vũ.
Về thủ Kinh Châu, đoạn này tuy ko nhắc trong tiểu thuyết nhưng có thể bàn luận. Bởi vì nó hợp logic muốn đòi đất của team Ngô. Khi Lượng còn ở Kinh Châu, tác giả viết các bên tranh cấp rất căng thẳng, thể hiện cái trí của GCL và Chu Du phải uất ức mà chết, vậy chẳng có lý do gì mà khi cả team Thục vào Xuyên mà đám Ngô lại để yên cả. Muốn hòa với Ngô mà dễ á. Có cái cc, Tôn Quyền chứ có phải Lưu Thiện đâu mà tùy ý điều khiển. Đô đốc nào lệch ý là về đóng hòm luôn chứ ở đấy mà quyết đc. Đất Kinh Châu là đất xuất phát điểm của Tôn Kiên, Tôn Kiên cũng chết khi đánh Lưu Biểu. Tôn Quyền nó khao khát đất này mà nghĩ nó hòa ? nó đấm cho bằng chết thì có. Bản thân trong chính sử cũng đấm nhau rất căng trong giai đoạn này. Lý do duy nhất lão La ko viết về Vũ giai đoạn này, theo t vì lão cay Vũ khệnh vì làm mất KC khiến Thục ko gượng lại đc.
Về phần Phi, Vân, Trung, Siêu. T có nói đám này gà đâu. Truyện bulf Thục thì đương nhiên đội này cũng ghê rồi. Nhưng về hạ tướng top đầu thì ko thể so với Vũ đc. Trương Phi nhiều thứ 2, nhưng bắt và chém tướng chỉ đc có Kỷ Linh (Nghiêm Nhan chỉ là tướng già loại 2-3 thôi), Trương Cáp là thắng trận nhưng ko bắt giết đc.
Riêng về Mã Siêu đánh đâu thua đó mà đòi hơn Vũ, thành tích lớn nhất là trận Đồng Quan, cũng chỉ dựa vào địa lợi thôi. Tháo nó đóng đc cái trại để củng cố thế đứng chân là ăn chim cút. Sau này toàn bị bộ tướng của Hạ Hầu Uyên bón hành, solo cũng chỉ ngang Phi. Tóm lại là cùi nhất trong 5 hổ tướng (theo tiểu thuyết).