Đường Huyền Trang
Chim TO
Trong xã hội hiện đại, khái niệm “nhớ ơn” tưởng chừng đơn giản, nhưng nếu đào sâu sẽ thấy ẩn chứa nhiều bất công và thiên lệch.
Chúng ta dễ dàng thấy một chiến sĩ công an hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ sẽ được phong liệt sĩ, tổ chức lễ truy điệu, truyền thông tri ân rầm rộ. Điều đó không sai. Nhưng cũng trong cùng một đất nước, có hàng ngàn công nhân, tài xế, lao động chân tay chết trong âm thầm vì tai nạn nghề nghiệp, vì mưu sinh lại không có ai nhắc đến.
Họ cũng làm việc. Họ cũng hy sinh. Họ cũng vì gia đình, vì xã hội. Vậy mà tại sao chúng ta chỉ nhớ ơn người mặc sắc phục, mà lại quên người mặc áo dầu mỡ, áo bạc vì mồ hôi?
Phải chăng giá trị con người đang bị định giá theo chức danh?
Công an làm đúng nhiệm vụ, giữ gìn an ninh, đáng được vinh danh. Nhưng công nhân, nông dân, người lao động những người tạo ra của cải, vận hành xã hội cũng xứng đáng được ghi công và tri ân. Cái chết nào cũng đau thương. Sự hy sinh nào cũng cần được tôn trọng.
Một xã hội thực sự văn minh là xã hội biết ơn tất cả những người sống vì người khác không phân biệt họ cầm bút, cầm súng hay cầm cuốc.
Xin mượn lời kết từ cửa Thiền,
“Bồ Tát độ đời không phân sang hèn,
Người sống cho người đều là đáng kính.”
Hãy tri ân đúng, và đủ.
Amitabha, Nam Mô A Di Đà Phật
Chúng ta dễ dàng thấy một chiến sĩ công an hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ sẽ được phong liệt sĩ, tổ chức lễ truy điệu, truyền thông tri ân rầm rộ. Điều đó không sai. Nhưng cũng trong cùng một đất nước, có hàng ngàn công nhân, tài xế, lao động chân tay chết trong âm thầm vì tai nạn nghề nghiệp, vì mưu sinh lại không có ai nhắc đến.
Họ cũng làm việc. Họ cũng hy sinh. Họ cũng vì gia đình, vì xã hội. Vậy mà tại sao chúng ta chỉ nhớ ơn người mặc sắc phục, mà lại quên người mặc áo dầu mỡ, áo bạc vì mồ hôi?
Phải chăng giá trị con người đang bị định giá theo chức danh?
Công an làm đúng nhiệm vụ, giữ gìn an ninh, đáng được vinh danh. Nhưng công nhân, nông dân, người lao động những người tạo ra của cải, vận hành xã hội cũng xứng đáng được ghi công và tri ân. Cái chết nào cũng đau thương. Sự hy sinh nào cũng cần được tôn trọng.
Một xã hội thực sự văn minh là xã hội biết ơn tất cả những người sống vì người khác không phân biệt họ cầm bút, cầm súng hay cầm cuốc.
Xin mượn lời kết từ cửa Thiền,
“Bồ Tát độ đời không phân sang hèn,
Người sống cho người đều là đáng kính.”
Hãy tri ân đúng, và đủ.
Amitabha, Nam Mô A Di Đà Phật